LỬA HẬN - Trang 148

hôi nhấp nhoáng khiến nàng chỉ muốn đưa tay xoa nhẹ lên làn da đó.
Không, mình muốn ghé miệng lên môi anh nếm vị ngọt ngào nơi ấy.

Trong số những người đàn ông nàng từng gần gũi chỉ Jean-Del có thể tạo
nơi nàng cảm giác thoải mái và kích thích đến như vậy - không phải bởi
anh là người tình đầu tiên. Nàng đã từng cố gắng quên anh đi và thử yêu lại
nhưng chẳng bao giờ có được với ai khác mối quan hệ đầy cảm xúc nàng
và Jean-Del từng chia sẻ ngày nào. Các cuộc tình khác của nàng sau khi rời
trường đều ngắn ngủi đầy thất vọng. Ôi, nàng tận hưởng xúc cảm ái ân
nhưng chẳng bao giờ tìm lại được cảm giác hoàn hảo mà nàng và Jean-Del
mang đến cho nhau - một cảm giác không sao xác định được khiến họ chỉ
vẹn toàn khi được ở cùng nhau.

Anh ấy bỏ mình, cũng được thôi, nàng nghĩ, chợt thấy oán giận, nhưng chắc
anh ấy đã quên khuấy mình ngay sau khi mình bỏ đi.
Rồi cảm giác có lỗi
chợt nhói lên khi nàng nhớ lại câu chuyện về trường luật anh có nhắc đến
trong bữa ăn. Hẳn anh cũng đã đăng ký vào học trường đó, sau khi họ chia
tay.

Hay anh đã làm thế thực?

“Thế này đỡ hơn chứ?” Anh buông người nằm xuống bên nàng.

“Vâng”. Nàng lại nằm nghiêng sang phía của mình song câu hỏi nọ cứ ám
ảnh không cho nàng yên. “Jean-Del?”

“Hmmm?”

“Anh rời khỏi trường luật là vì em phải không?”

Anh im lặng hồi lâu đến nỗi nàng tính bảo anh hãy quên đi điều nàng vừa
hỏi. Cuối cùng anh thở dài và đáp, “Mình sẽ nói lại chuyện đó vào lúc
khác. Ngủ đi, Sable”.

Nàng lơ đễnh xoa tay sau chỗ gáy hơi buồn buồn vì hơi thở của anh và khẽ
kêu nhoái khi bị mấy sợi tóc cứa vào lòng bàn tay xây xước. “Có chuyện gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.