LỬA HẬN - Trang 146

ngửi thấy mùi xà bông anh tắm, cảm thấy nhịp đập đều đặn của trái tim anh
ngay sát sau lưng.

Phải nói gì chứ nhỉ?“Anh nằm có thoải mái không?”

“Không sao”. Anh đưa tay vuốt nhẹ tóc nàng, dọc theo những sợi dài có
phần bướng bỉnh. “Tuy anh vẫn quen nằm rộng hơn”.

Anh ấy có bạn gái không nhỉ?“Em có một chiếc giường đôi ở nhà. Lớn
như, ý em nói, dài bằng cỡ người anh, em đoán chắc anh phải cần loại
ngoại cỡ”.Ôi lạy Chúa, mình bắt đầu hơi bép xép rồi.
Nàng ép mình nhắm
mắt lại và vờ ngáp. “Thôi em ngủ đây”.

Anh đặt một tay lên eo nàng và giữ yên ở đó. “Chúc em ngủ ngon”.

Hẳn đây sẽ không thể là một đêm ngủ ngon được, nàng biết vậy ba phút sau
khi gắng ép mình rơi vào trạng thái mơ màng. Những nơi khi nãy nàng còn
thấy tê dại rã rời thì giờ đây mỗi phân vuông trên da nàng lại như hội tụ cả
mớ đầu dây thần kinh đầy nhạy cảm. Thật khó khăn vì phải nằm quá gần
anh thế này, ngay cả khi anh tỏa ra thật nhiều sức nóng để cả hai có thể
khỏa thân phơi mình không chăn chiếu và nàng không nhận thấy bầu không
khí giá lạnh về đêm.

Mồ hôi rịn trên trán khi nàng nhớ lại lần cuối cùng họ gần gũi nhau như
thế. Bởi anh sống ở nhà cùng cha mẹ, và nàng còn có bạn chung phòng, họ
chưa bao giờ ngủ chung giường thời đi học. Tuy nhiên điều ấy chẳng ngăn
được họ làm chuyện đó, chỉ cần một tấm chăn đơn trải trên thảm cỏ nơi góc
tối công viên, thậm chí có lần họ đã ân ái cùng nhau trên băng ghế trước
của xe anh.

Dạo ấy nàng mới vụng về non nớt làm sao, và Jean-Del phải chỉ bảo cho
nàng mọi chuyện. Tuy vậy anh không bao giờ khiến nàng có cảm giác mình
quá vụng về. Anh đưa nàng từ những nụ hôn nhẹ nhàng khi tạm biệt tiến
dần đến những căm giác đam mê rạo rực hơn, khiến cho khoảng thời gian
riêng tư của họ bên nhau trở thành chuyến lữ hành vào những miền cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.