LỬA HẬN - Trang 144

nhưng chắc chắn bà không muốn các con trai đi theo đường của họ - Cort
và Jean Del đều đã ghi danh học luật tại Tulane.

“Anh có vào trường luật bao giờ chưa?” Nàng chợt nghe mình lên tiếng
giữa một khoảng dừng trong câu chuyện.

“Anh đã thử”. Nụ cười rời khỏi mặt anh. “Và bỏ nó ngay sau học kỳ đầu
tiên”.

Điều đó khiến nàng kinh ngạc. “Sao anh không quay về học lại?”

“Ý nghĩ ngồi cả đời trong phòng xử án nghe không hấp dẫn nữa”. Anh
đứng lên thu dọn bát đĩa trên bàn mặc cho bà Colette càu nhàu.

“Cháu đã làm quá nhiều việc, mà Isabel trông cũng muốn quỵ rồi đấy”. Bà
lão đẩy anh khỏi bàn và đưa mắt nhìn Sable. “Bà đã thay ra trên cái giường
phụ cho thằng cháu trai ở trên kia rồi, cưng ạ. Điều tốt nhất bà có thể thu
xếp được cho đám cháu nhỏ hôm nay đấy”.

Sable quên mất nhà Martin chỉ có một chiếc giường nhỏ trên căn phòng ở
tầng áp mái dành cho bà con đến thăm, nghĩa là nàng và Jean-Del sẽ phải
ngủ chung giường.

“Thế cũng được, bà ơi, cháu cảm ơn bà”. Nàng thận trọng đứng lên, thoáng
nhăn mặt khi chạm phải bên vai đau và vô tình ngã vào Jean-Del, anh vội
choàng tay bên eo nàng để giữ. Hơi ấm nơi bàn tay anh khiến nàng cứng
người lại.

“Cảm ơn bữa ăn rất ngon, bà Martin”. Jean-Del nói, vừa dìu Sable về phía
cầu thang. “Chúc bà ngủ ngon”.

Buồng ngủ dự phòng của nhà Martin tối và lạnh. Ánh trăng từ cánh cửa sổ
áp mái rọi vào căn phòng gần như không có gì ngoại trừ chiếc giường và
cái rương bằng gỗ cũ kỹ ở cuối phòng.

Giường được trải một tấm chăn bông cũ khá dày nhưng chỉ lớn hơn chiếc
chăn đơn chút xíu. Nàng nhìn anh cởi chiếc áo sơ mi cũ chật chội của lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.