LỬA HẬN - Trang 26

ta ra, nhưng ông quá nặng, và lửa cháy điên cuồng. Nàng đã bám vào một
cửa sổ nhưng không sao cạy được tấm ván phía trên nên đành phải tìm
đường mò mẫm theo cầu thang đi xuống dưới. Khói khét dày đặc cùng sức
nóng khiến không thể nào tìm thấy đường ra. Nàng gần như đã ngất đi lần
nữa.

Lẽ ra mình đã phải chết tại đây, kế ngay cạnh Marc.

Phần trí nhớ tiếp theo của nàng loang lổ, chắp vá - nàng đã quá sợ hãi. Điều
cuối cùng nàng còn ghi nhận được là âm thanh khủng khiếp của mái nhà
sập xuống cùng đôi tay mạnh mẽ của người lính cứu hỏa kẹp cứng nàng và
lôi ra khỏi đó.

Ôi, ơn Chúa, cứu tôi với...

Cô có bị thương không?

Nàng nhìn lại thân mình. Máu của Marc vương khắp nơi trên quần áo. Máu
đã khô thành vệt trên da, dưới móng tay nàng. Trong một thoáng nàng thấy
đầu óc chao đảo với cảm giác buồn nôn thốc tháo.

“Này cô”. Một cảnh sát nhìn nàng, vẻ lo lắng. “Cô có cần tôi mời trung úy
Gamble lại không?”

“Không, cảm ơn anh”. Nàng hít một hơi sâu và cố giữ cho giọng mình thật
bình thản. “Tôi ổn rồi”. Nhưng nàng hoàn toàn chưa ổn. Gặp lại Jean-
Delano khiến nàng chấn động chẳng kém gì việc phát hiện ra Marc đã chết.
Nhưng anh ta đâu còn là Jean-Delano nữa mà đã là trung úy Jean-Delano,
cảnh sát điều tra các vụ giết người. Một tay cớm cho nàng biết điều đó khi
anh ta để cô lại và đi xem xác của Marc. Điều đó có nghĩa gì đâu. Anh ta có
là thị trưởng New Orleans, chuyện đó cũng chẳng có gì khác biệt. Jean-Del
chỉ là một phần của quá khứ, một thánh tích, một con người nàng đã cố
quay lưng để đưa vào quên lãng.

Nhưng cú sốc của việc gặp lại anh khiến nàng chấn động. Nó cũng mạnh,
cũng tàn nhẫn như cú đánh đã làm cho nàng bất tỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.