LỬA HẬN - Trang 27

Jean-Del đang ở đây. Jean-Del là một cảnh sát. Nàng còn chưa cho ai biết
tên mình. Làm sao anh ta biết mình đang ở đây?
Người phụ nữ da nâu cao
lêu nghêu khi nãy nói chuyện với Jean-Del cách chiếc xe vài thước đã leo
lên và quay nhìn băng ghế sau. Cô ta có khuôn mặt thon dài, thông minh,
hơi đanh đá với đôi mắt xanh và bàn tay đẹp tuyệt, hệt như tay nghệ sĩ.
“Tôi là trung úy Vincent. Cô thấy đỡ chưa?”

Giọng nói lạnh lùng lôi bật Sable ra khỏi trạng thái sửng sốt, nhưng nàng
không chớp mắt và cũng chẳng phản ứng gì. Nàng đã mất bao năm trời để
học cách giấu đi gương mặt thật của mình, giờ hẳn là lúc cần dùng đến.
“Tôi không sao”.

“Tốt lắm. Tôi muốn hỏi vài câu nếu cô không phản đối?” Khi nàng gật đầu
Trung úy Vincent liền lấy ra một cuốn sổ. “Tên đầy đủ của cô là gì?”

“Isabel Marie Duchesne”

Cô ta ghi lại. “Isabel, hãy cho biết địa chỉ nhà cô”. Sable nghĩ đến cha. Ông
già sẽ phản ứng ra sao khi biết nàng gần như bị chết thiêu trong đám cháy.
Nàng không thể để họ tiếp xúc với lão Remy được. “Tôi không có nhà”.

Người nữ cảnh sát hơi nhướng cặp chân mày đen sẫm. “Cô là người vô gia
cư sao?”

Giải thích sao nghe cho có vẻ hợp lý đây? Nàng nhớ lại bộ hồ sơ để lại trên
ghế trước chiếc xe của mình đang lật giở ở phần mặt bằng qui hoạch. “Hiện
tôi đang tìm kiếm một căn hộ”. Thực tế cũng có phần đúng vậy. Nàng chưa
bao giờ là một kẻ nói dối thuyết phục, cả trong những tình huống thuận lợi
nhất.

“Không phải cô đang tìm kiếm một căn hộ ở khu vực này sao. Sáng nay cô
đến đây làm gì vậy, cô Duchesne?”

“Tôi đang tìm nơi đặt văn phòng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.