LỬA HẬN - Trang 4

LỜI DẪN

N

gày 23 tháng sáu năm 1974

Mình đang làm cái quái gì ở đây thế nhỉ?

Marc LeClare gắng giũ sạch bùn đất trên quần áo. Có vật gì đó như mạng
nhện quấn quanh mấy ngón tay mà chỉ khi giũ khỏi anh mới nhận ra là mớ
rêu vấy bùn. Mùi váng bùn nồng nặc của bãi lầy tràn vào mũi anh trong khi
những tia nắng cuối cùng le lói lọt qua tầng lá sồi, lá bách xù dày đặc. Trời
sắp tối, và chỉ có mình anh, trơ trọi.

Trơ trọi, lạc đường, và điên tiết như vừa bị kiến đốt.

Louis Gamble và cả đám bạn bè của gã hẳn đã hạ trại đâu đó ngoài kia,
chắc đang cười nhạo anh và uống nốt mớ bia còn lại.

Marc chùi khuôn mặt lấm bùn bằng ống tay áo cũng bết bùn không kém.
“Phen này bay sẽ biết tay ta”.

Một phần vụ này cũng do lỗi của chính anh. Tên bạn cùng phòng đã tán
dương hết lời về những cuộc phiêu lưu kiểu này ngay từ lúc ở trường, và lẽ
ra anh phải phát hiện được âm mưu đó khi họ vượt qua biển báo ranh giới
nội ô băng về phía ngoại thành. Nhưng lúc ấy anh đang gắng phá ngang ý
đồ của mẹ vừa bắt anh phải định ngày làm đám cưới vừa cằn nhằn chuyện
phải mau rời xa đội bóng đá của trường. Hai lon bia Louis quăng cho cũng
chẳng giúp được gì.

“Uống đi, uống tới đi. Cả mẹ lẫn cô bồ nhỏ của cậu sẽ không biết gì đâu”.

Louis đã thuyết được cả đám tự lèn mình vào xe để lên đường, rồi gã lái xe
về hướng tây, một vùng hoang vu, qua những con đường lầy lội, các bãi xe
và những bến thuyền. Marc không hề bận tâm. Kể cả khi xe chết máy giữa
đồng hoang anh cũng chẳng chút nghi ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.