LỬA HẬN - Trang 5

Bởi uống nhiều mà nghĩ ít.

“Quái thật, mình đã kiểm tra xăng hôm cuối tuần rồi mà”. Như thường lệ,
Louis giữ vẻ mặt tỉnh bơ khi quay sang anh. “Cậu ra ngoài coi lại xem,
Marc. Tớ thề nếu còn chút xăng nào tớ sẽ đốt tiêu cái xe khốn kiếp này
ngay”.

Gã bạn chờ cho đến lúc Marc bước ra dợm đi về phía nắp mui xe mới điềm
nhiên sập cửa và nổ máy, còn thò đầu qua cửa xe cười nhạo. “Cậu vẫn ngây
ngô như phỗng ấy. Hẹn gặp lại nhé, LeClare”.

Anh đã có thể cứ ở lại trên đường, bọn họ sẽ quay lại đón vài giờ sau đó.
Họ luôn làm thế. Nhưng đêm nay anh không thích đợi, lại nhìn thấy ánh
đèn thấp thoáng xa xa phía đầm lầy. Hẳn anh đã quá say nên coi ánh đèn là
một căn nhà, và nếu vậy ở đó chắc phải có diện thoại có thể dùng để gọi
cho Louis. Rồi anh lạc hướng, cả ánh đèn lẫn con đường quay ra đường
lớn.

Có tiếng động sau lưng, anh quay phắt người, tay nắm chặt. “Đồ khốn,
Louis, chui trong lỗ nào thế? Mẹ kiếp, dám bỏ tớ giữa đồng không...”

Nhưng đó không phải tên bạn cùng phòng của anh mà là một cô gái trẻ
đang đứng trong ranh giới nhập nhòa của ánh hoàng hôn đang sập xuống.
Cô gái nhìn anh bằng đôi mắt mở to, đen nhánh.

Mắt cô mở tròn vì tai cô đã nghe lọt từng lời chửi rủa của anh. “Ôi, chào
cô. Xin lỗi, tôi cứ tưởng... Tôi không có ý làm cô sợ...”

Cô gái vẫn đứng yên chỗ cũ, lặng lẽ nhìn anh. Áo váy cô cũ nhưng sạch dù
bùn bết dính trên cặp chân trần thanh mảnh của cô. Mồ hôi tô thầm mái tóc
đen dài kéo ngang trên mắt cô và kết lại đằng sau kiểu đuôi ngựa. Tay phải
cô gái cầm chiếc lồng bẫy tôm trống không.

Marc đưa mắt từ chiếc lồng sang hàng nút bên dưới cổ áo cô. Xét theo
những đường cong uốn nhẹ trên ngực áo, tuổi cô ta hẳn nằm trong khoảng
từ mười ba đến mười sáu. Điều anh không hình dung nổi là cảm giác như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.