LỬA HẬN - Trang 62

Cô lấy điện thoại đi dộng thử gọi cho bà Laure LeClare. Là chủ tịch Hiệp
hội Lịch sử quận Garden, Laure quản lý cùng lúc vài ủy ban, và Moriah
giúp bà ta trong công việc của Hội uống trà. Người quản gia trả lời máy và
cho biết Laure đã đi xuống phố. Moriah nhíu mày tắt máy. Cô đã hứa sẽ
ghé nhà LeClare sau khi ăn trưa để bàn chuyện phân phối trà nhưng chắc bà
Laure đã quên.

“Này cưng, cưng luyện dáng cách nào mà có cặp mông tròn ác chiến vậy?”

Cô quay lại và nhìn thấy ba gã công nhân thủy cục rỗi việc đứng bên một
miệng cống hở. Tay lớn nhất, một khối cơ bắp khổng lồ có bộ râu dê đen
cứng và cái đầu cạo bóng loáng đang nhăn nhở nhe răng cười với cô như
khỉ đang bắt chước. Nhìn một số đàn ông càng ngẫm thấy Darwin

[4]

có lý,

cô chợt nhớ lời mẹ mình thường nói. Moriah không có tâm trạng nào dành
cho đám khỉ giả nhân đang háo hức nọ. Nếu là Terri Vincent cô chỉ cần chìa
ra tấm thẻ cảnh sát hoặc khẩu súng là cả đám câm họng ngay. Lệnh của
Terri sẽ được tuân theo nhưng lệnh của cô thì không.

Phải chăng đây là dịp để thay đổi chuyện đó? “Anh đang nói chuyện với tôi
hả?”

“Đúng thế, cưng, lại đây nào”. Gã vỗ nhẹ lên một bên đùi to như khúc gỗ.
“Cưng có thể ngồi lên đây, chúng ta có khối chuyện để cùng tâm sự”. Đám
bạn gã cười vang.

Cô cất điện thoại, đổi hướng đi và tiến thẳng về phía họ. Đám công nhân
huýt sao thích thú khi cô đứng đối mặt với kẻ đối thoại khổng lồ. “Anh biết
đấy, phụ nữ thực sự không thích bị nhìn hau háu thế”. Cô nói với gã, giữ
cho giọng nhẹ nhàng, bình thản. “Cũng không thích bị chọc ghẹo bằng
giọng điệu như vậy”.

“Anh có chọc hay ghẹo gì cô em đâu”. Ánh mắt dâm đãng của gã nhìn xoi
vào ngực cô. “Chuyện gì vậy, bé yêu. Anh làm cưng sợ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.