LUẬT ĐỜI VÀ CHA CON - Trang 117

Lân đầu tiên, ông Hoè phải nói chuyện giá cả như ở chợ, nên lắp bắp như
nói lắp. Cô bé thì không hề ngập ngừng:
- Gia đình cho cháu một trăm triệu.
Ông Hoè còn đang đờ người ra vì con số nó ra giá, thì nó đã nói tiếp, đẩy
ông vào cái thế chỉ còn biết chấp nhận:
- Đối với tài sản, và nhất là với uy tín gia đình ta, thì như thế chắc chả có ý
nghĩa gì!
Đầu óc ông Hoè bỗng tỉnh táo khác thường. Nếu không kiên quyết với vợ
thì, lúc con bé ra giá như thế, chắc chắn bà Phụng phải nhảy dựng lên cho
mà xem.
Đanh đá lắm thì đá đanh nhiều. Ông hỏi tiếp:
- Cách thức giao nhận tiền?
Ông cũng không ngờ mình lại có được một câu hỏi thực tế đến như vậy.
Không cần suy nghĩ, nó trả lời ngay:
- Thưa bác, tiền phải đóng thành cọc, còn nguyên dây buộc, niêm phong có
chữ ký của nhân viên đóng gói ngân hàng, mà chỉ là tiền một trăm hoặc
năm mươi thôi. Hai bên làm giấy cam kết đã giải quyết sòng phẳng, không
kiện cáo gì. Mỗi bên giữ một bản.
Ba ngày sau, mọi việc diễn ra theo đứng kịch bản như thế.
***
Sau cuộc họp thường vụ, bí thư Đảng uỷ Nguyễn Văn Hải tính nước phải
chuẩn bị lực lượng. Hôm nay, lực lượng của ông được mời đến một cuộc
nhậu.
Họ ngồi quanh mâm thịt chó bẩy món tú ụ. Ở thời thực phẩm, lương thực
phải mua bằng tem phiếu thì bất kể một miếng thịt gì ngoài thịt quốc
doanh, mà quốc doanh thì chỉ cung cấp thịt lợn cho các loại bia, cho nên
bất cứ thứ thịt gì đều đắt, đều hiếm, đều quý, đều thèm đối với cả mắt, mũi,
lưỡi và dạ dày. Vì thế một mâm thịt chó thế này vào thời buổi ấy là một đại
đại tiệc. Mùi thịt chó, không biết bao nhiêu năm rồi chưa biết, quyện với
mùi rau húng quế. Chai rượu Làng Vân nút lá chuối khô được mở ra, rót
đầy sáu cái chén. Mùi rượu cay nồng, thơm lừng xộc vào mũi, gọi dạ dày
co bóp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.