LUẬT ĐỜI VÀ CHA CON - Trang 211

- Anh khó ngủ à? Thì nói chuyện với em vậy.
Anh ta gật đầu.
- Anh có biết hôm nay là thế nào với em không?
- Làm sao anh biết được?
Cô gái nhoài người ra, với tay lấy trong mớ xống áo của mình tấm chứng
minh thư nhân dân, ngón cái che kín chỗ để tên mình, đưa ra trước mặt Sán.
Anh ta tò mò nhìn mặt cô gái trong ảnh rồi lại nhìn người cầm, rồi nhìn vào
hàng chữ số ghi ngày sinh.
Tính đến hôm nay, em đã bước chân vào cái nghề này được năm năm mười
tám ngày rồi.
- Thế cơ à? Thường, trông các cô làm công việc như em, đều có vẻ già
trước tuổi. Em thì không thế nhỉ. Anh không nghĩ em đã ngần này tuổi đâu.
Đột nhiên anh ta nhổm lên, chộp lấy tấm chứng minh thư trong tay Chín.
Như một con hổ bị cướp con, cô chồm cả người xuống, hai tay vồ lấy tay
anh ta với tất cả sự quyết liệt sống mái. Cô cúi gập người xuống, nghiến
răng cắn vào mu bàn tay Sán. Một tiếng hét bật lên. Cô mới lấy lại được
tấm thẻ.
- Sao anh làm thế, hả?
Tiếng "hả" cô quát lên với tất cả cơn giận dữ, phẫn nộ. Sán nhìn sáu vết
răng đều đặn rớm máu trên tay.
Rợn người. Anh ta biết tên tuổi, quê quán, cả hoàn cảnh gia đình các cô đều
theo kịch bản tự biên, tự diễn, nên mới tò mò xem cô gái này thực ra là ai?
Bây giờ mới thấy ân hận. Thì cứ tưởng, đã chịu làm nô lệ tinh dục thì tha
hồ, làm gì chả được. Cái tên quan trọng gì.
Cô gái khóc rấm rứt. Sán lúng túng dỗ dành, xin lỗi Cô gái càng khóc hơn.
- Con gái chỉ có trinh tiết và cơ thể là hơn người, là bí mật, lẽ ra chỉ để cho
chồng, thì chỉ bỏ tiền ra các anh đã biết hết rồi. Chỉ còn một bí mật duy
nhất là cái tên, anh cũng định lột ra xem hay sao? Sao anh dã man thế?
Không để cho người ta sống nữa à? Người ta cứ mãi vừa mắt thế này, cho
anh dày vò chắc? Hay là sẽ chọn những đứa trẻ hơn, đẹp hơn? Anh nói đi,
có đúng thế không?
Sán ân hận thật sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.