LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1093

Đúng lúc đó, có hai y tá đi tới, gõ cửa vào phòng bệnh, một lát, thì có y

tá ra ngoài, nói với Lục Duật Kiêu, "Anh Lục, cô Lâm đã tỉnh rồi."

"Được, tôi biết rồi." Lục Duật Kiêu gật đầu, sau đó khoác tay cô, nói,

"Chúng ta cùng vào đi, Yên Nhiên ở đây không có bạn bè, anh nghĩ hai
người gặp mặt, nhất định sẽ cảm thấy hận không thể gặp sớm hơn."

"Cô ấy biết em tới đây sao? Cô ấy bằng lòng gặp em sao?" Mặc dù có

Diệp Nhất Đóa động viên cố gắng, nhưng bước những bước này, quả thật
có khó khăn.

Lâm Yên Nhiên có muốn gặp cô hay không, hay từ đầu đến cuối đều là

cô nghĩ quá nhiều, Lâm Yên Nhiên cũng coi Lục Duật Kiêu như anh trai,
chẳng qua là cô bị lòng ghen tỵ quấy phá, đem Lâm Yên Nhiên trở thành kẻ
địch bên trong?

Nếu quả thật là như thế này, vậy thì cô thật muốn cùng nói xin lỗi với

Lâm Yên Nhiên. Nhưng nếu như Lâm Yên Nhiên thật giống như cô tưởng
tượng như vậy, tình cảm đối với Lục Duật Kiêu cũng không đơn thuần, thì
cô nên làm cái gì?

Tầm mắt không khỏi khẽ hướng về phía người đàn ông bên cạnh, gương

mặt góc cạnh kiên nghị mà khắc sâu, lông mi rất dài, môi mỏng hình dáng
tuyệt đẹp, đẹp khiến các cô gái phải ghen ghét.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua của sổ thủy tinh trên hành lang hắt lên mặt

của anh, không có chiếu xạ của đèn flash, cũng nhất định là người đạn ông
vạn chúng chúc mục.

Lúc này, dường như Lục Duật Kiêu cũng nhận thấy được tầm mắt của

cô. Quay đầu, liền thấy ánh mắt phức tạp của cô chăm chú nhìn anh.

Anh cho tia nhìn phức tạp trong đáy mắt cô, là lo lắng vì sẽ phải gặp

người nhà của anh, vì vậy, anh đưa tay vuốt vuốt mái tóc dài của cô, "Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.