LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1295

Còn có Mạnh Nhị, Dì Mạnh đã từng đối tốt với cô ấy đó, thì ra là mẹ

ruột của cô, mà cô ấy lại đồng thời biết, mẹ của cô là một mỹ nhân rắn rết.

Đổi thành bất cứ kẻ nào, cũng rất khó vượt qua đạo khảm này, chứ đừng

nói Diệp Nhất Đóa vẫn sống trong nhung lụa.

Cô quay đầu lại, nhìn về phía Lục Duật Kiêu, cầm tay anh, "Tất cả đều

sẽ khá hơn, đúng không?"

Vốn cũng không muốn uể oải nói ra những lời này, chỉ là nếu không nói,

cô không có cách nào thẳng thắn thành khẩn với anh.

Đã nói, cô sẽ gánh vác hậu quả, cô không thể luôn kéo chân của anh lại,

cùng anh khích lệ lẫn nhau, đây là tốt nhất.

Người đàn ông lại cầm lấy bàn tay mềm mại của cô,dựa cả người vào,

dịu dàng nói, "Sẽ khá hơn, Tử Mạt, những chuyện thối nát này, anh sẽ xử
lý, em không cần cho mình gánh nặng tâm lý quá lớn."

Anh ném bản sao trong tay đi, áp sát lên người cô, nói nhỏ bên tai cô,

"Tình huống không thể lạc quan, nhưng không phải không lạc quan như
trong tưởng tượng của em, không nên suy nghĩ nhiều, cho anh mấy ngày,
anh nhất định sẽ xử lý tốt những chuyện này."

Chỉ sợ cô sẽ nghĩ lung tung, anh không khỏi lại nói thêm mấy câu.

Cô dĩ nhiên biết anh đang an ủi cô, vì không để cho anh lo lắng, cô lúng

túng gật đầu, "Được, em chờ anh."

...

Cố Tử Mạt không nghĩ tới, một lần đợi này, chính là đợi hai ngày, hơn

nữa, cô đợi được, là một tin tức nặng ký.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.