LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1299

Những người đó cũng biết, cô là xương sườn mềm của anh, bọn họ

muốn, lóc ra một khối xương của anh, cho nên liền nhắm mũi nhọn vào cô.

Mà anh, là chịu tội liên đới.

Lục Duật Kiêu nghe được tiếng khóc của cô, đau lòng thành một mảnh,

chỉ có thể an ủi cô nói, "Tử Mạt, em đừng như vậy, Tử Mạt, bọn anh đang
suy nghĩ biện pháp."

Cô nghe nói như thế, lập tức khóc thành tiếng, "Anh lừa em, Lục Duật

Kiêu, anh lừa em!" Cô khóc la hét anh là tên lừa đảo, la hét la hét, cô nắm
cánh tay Lục Duật Kiêu, không ngừng đánh anh, "Lục Duật Kiêu, lần nào
anh cũng nói có biện pháp, nhưng làn nào, anh cũng bị em liên lụy, Bùi
Dực nói không sai, em là con riêng của anh (

拖油瓶)! Em thật sự hận bản

thân mình, nếu như anh cưới Lâm Yên Nhiên, có phải sẽ không giống hay
không, nếu như ban đầu anh không giúp em, có phải cũng sẽ không như
vậy hay không."

Đáy lòng của cô bỗng nhiên sinh ra một cơn tức giận, "Anh tại sao thế!

Anh ngốc quá vậy! Em hỏi anh, bây giờ anh còn có thể có biện pháp gì,
những thứ kia tệ hại hơn là đồng ý với điều kiện của Lục Minh Hàn sao!"

Cô thật sự đánh mất tất cả ngôn ngữ, trong óc lộn xộn, cô chỉ có thể xả

tức giận lên người anh, lời nói không mạch lạc hỏi anh, "Anh có dã tâm
như vậy, nhưng tại sao anh lại tư tình nhi nữ như vậy, anh có biết là anh rất
ngốc không, tại sao vẫn luôn lo lắng do dự vì em, anh có biết không, nếu
anh không băn khoăn lo lắng vì em, anh cũng sẽ không như vậy!"

Cô hỏi, lực độ níu lấy cánh tay anh, liền lớn lên.

Người đàn ông này, vì cô, rời xa khỏi nhà họ Lục, đi tới tòa thành thị

này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.