kiệt tác của đối phương, chỉ là biến khéo thành vụng, khiến người ngoài
chê cười mà thôi."
Cố Tử Mạt hơi hiểu một chút, hợp tác của hai nhà Cố Hà, sẽ vì vậy mà
tan vỡ rất nhanh, đám cưới của Cố Trinh Trinh và Hà Ân Chính cũng đã trở
thành chuyện cười, hai người này, đúng là cặp vợ chồng chưa cưới ngắn
nhất trong lịch sử.
Mà trước mặt người đàn ông này, hoàn toàn không cần phải bán nhan sắc
quyến rũ Cố Trinh Trinh, đã đánh đổ sự hợp tác của hai nhà Cố Hà.
"Nếu như em nhớ nhà, anh có thể đưa em về nhà ngay bây giờ." Người
đàn ông nhìn cô không chớp mắt, trong mắt tràn đầy tự tin.
Cô nhìn anh, hiện tại cô không nghi ngờ năng lực của anh chút nào,
người đàn ông này, nói có thể làm cho cô trở về vẻ vang, là có thể để cho
cô trở về, chỉ là —— cô đã thay đổi chủ ý.
Thần sắc của cô hơi ảm đạm, nói với anh: " Nhà họ Cố đối với tôi mà
nói, đã không có bất kỳ lực hấp dẫn nào, hiện tại, trả thù Cố Trinh Trinh và
Hà Ân Chính, tôi đã tương đối hài lòng rồi, về phần thăm lại nhà, có lẽ tôi. .
. . . . Có lòng không đủ lực."
"Em không muốn trở về?"
Cố Tử Mạt ngồi dựa vào bên giường, cúi đầu siết ngón tay, nói liên tục,
"Đối với nhà họ Cố, tôi hoàn toàn không có tình cảm gì, ngay từ năm tôi
mười chín tuổi, tôi đã không ôm bất kỳ hy vọng gì với nhà họ Cố rồi."
Đôi mắt người đàn ông đột nhiên híp chặt, nắm tay nhỏ bé của cô, gần
như cấp bách hỏi cô, "Mười chín tuổi? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Cố Tử Mạt cố đè nén, mấp máy môi, mới bắt đầu nói, "Trước khi tôi đến
nhà họ Cố, tôi từng được một người nghèo khó họ Sở nhận nuôi, tôi đã