lông mi dài mà cong vút, giống như cánh bướm dập dờn, thoáng chốc khiến
cho trái tim anh chợt ngứa.
Cô không thể tưởng tượng nổi trừng mắt nhìn, cảm thấy người đàn ông
này càng ngày càng liều lĩnh rồi, sau khi ly hôn lại hợp lại, cũng mệt anh
nghĩ ra được, phục anh luôn rồi.
Nhưng nói đi nói lại, thì người đàn ông này, trên người có sự liều lĩnh
cùng tự tin bẩm sinh, làm sao sẽ cầm không được vật mình muốn chứ.
Người đàn ông thấy cô suy nghĩ, thừa dịp cháy nhà hôi của, hôn lên khóe
môi cô, quấn quýt si mê đi qua, hỏi cô, "Em định xử lý như thế nào?"
Cô do dự, không nói.
"Sợ hãi là đã đưa cho kẻ địch món quà tốt nhất rồi, sau khi chúng ta đi
xuống, sẽ gắn mác phu nhân Lục Duật Kiêu cho em?" Anh ở bên cạnh đề
nghị, gò má lạnh lùng, giống như đang tính toán cái gì.
Cố Tử Mạt lại có tính toán khác, phía dưới có đạo diễn và nhóm e kíp,
càng không thiếu được bát quái, nếu cô thật sự xuất ra thân phận, không
chừng còn vén ra cái gì sóng gió nữa, huống chi, cái cô trợ lý đó, cô không
muốn nhìn lâu một chút nào.
Cô điều hòa phương pháp xử lý của Lục Duật Kiêu, "Nghi kỵ cùng hiểu
lầm, là nguồn gốc tốt nhất của sự sợ hãi."
Hình như người đàn ông cũng cùng nghĩ đến một chỗ giống cô, thưởng
thức tự đắc gật đầu một cái.
Hai người kết thúc quấn quýt si mê, hai người cùng nhau ra cửa, nhưng
cô cũng không để ý Lục Duật Kiêu, ngược lại nhấc mép váy lên, vội vã
xông ra ngoài, trực tiếp xuống lầu, đến địa điểm quay phim ở lầu một, cũng