là không có đảm bảo của hôn nhân mà thôi, mà Cố phu nhân, bà ấy là dân
cờ bạc nổi tiếng trong giới rồi. Nói tóm lại, bề ngoài nhà họ Cố rất thể diện,
trên thực tế là xấu xa không chịu nổi, thối tha tới cực điểm. Lục Duật Kiêu,
thông gia như vậy nói ra cũng không dễ lọt tai, có lẽ sẽ ảnh hưởng hình
tượng của anh, thậm chí là hình tượng của nhà họ Lục các anh, anh xác
định, có nhân tố bất lợi như vậy, anh vẫn có thể đối xử với em như lúc ban
đầu chứ?"
Lục Duật Kiêu lẳng lặng nghe xong, sau khi Cố Tử Mạt dừng lời lại, anh
không nói gì, cô nhìn vẻ mặt anh không chút biểu tình, tâm không khỏi
căng thẳng.
Cuối cùng anh cũng cười, đưa tay đặt tại nếp nhăn giữa hai hàng lông
mày của cô, từ từ vuốt lên, "Khẩn trương? Hiện tại trong lòng em rất sợ anh
không cần em, phải hay không?"
Cố Tử Mạt bị nhìn thấu, nghiêng mặt sang bên, thầm mắng mình không
có tiền đồ.
Lục Duật Kiêu thấy cô như vậy, vội vàng nói, "Gia đình không bình
thường giống như nhà họ Cố, mặc kệ là ở tầng lớp thượng lưu trên cao, hay
là đang tầng lớp dân chúng thấp nhất, đều tồn tại rất phổ biến, nhất là trong
vòng luẩn quẩn của anh, rất nhiều gia đình cũng chỉ đang duy trì vinh
quang bề ngoài mà thôi. Về phần lợi dụng kết thân giữa trai gái để đổi lấy
lợi ích, gia đình làm như vậy còn thiếu sao? Bao nhiêu cha mẹ an bài việc
kết hôn mua bán, không phải đều là hướng về phía lợi ích sao? Những tình
huống này, anh thấy nhiều lắm, nhưng em yên tâm, nhà họ Lục vẫn luôn
phản đối làm ăn kết thân, đề xướng tự do yêu đương."
Cô mở to hai mắt, bình tĩnh nhìn về phía anh, trong mắt chứa đầy hoài
nghi, "Anh. . . . . . Anh không có lừa gạt em chứ?"