LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 978

Lục Duật Kiêu gật đầu, cũng không lừa gạt cô, "Giai đoạn trước không

được thuận lợi, chẳng qua anh tin tưởng ánh mắt của mình, em không cần
lo lắng, Bùi Dực đây là chỉ sợ thiên hạ không loạn, lại nói sự thật cho em,
chờ anh trở về, nhất định phải giáo huấn cậu ấy một trận."

"Ai, anh đừng giao huấn anh ấy, anh ấy cũng là tốt tính, tính tình anh ấy

chúng ta cũng biết, bình thường anh ấy thích phát một ít bực tức, có lời gì
thì không thể để trong bụng được." Cô bắt lấy cánh tay anh, ngăn anh, dừng
lại, lại nói, "Nếu như thật sự không được, hãy nói lời xin lỗi với bác, sau đó
trở lại thôi. Em. . . . . . Em cũng nhớ anh rồi."

Cô thuận tay kéo cánh tay của anh, tựa đầu lên bả vai của anh, nói xong

lời này, liền lẳng lặng nhắm hai mắt lại.

"Bây giờ vẫn ổn." Ánh mắt của anh rơi lên đôi môi không có chút huyết

sắc nào của cô, anh thử cẩn thận rút cánh tay mình ra khỏi khuỷu tay của
cô, "Yên Nhiên, anh rót cho em chén nước, để em làm trơn môi."

Lâm Yên Nhiên theo bản năng mím môi, nhưng anh có lý do, cô lại

không ngăn được anh, chỉ có thể lặng lẽ mặc cho anh rút cánh tay đi mất.

Theo hành động rút ra của anh, nơi khuỷu tay của cô, kể cả lòng của cô,

cũng vắng vẻ .

Trước kia Lục Duật Kiêu, thích chơi đùa với cô, nguyện ý để cho cô ôm

cổ anh, gối lên lồng ngực của anh, nhưng hôm nay —— ngay cả cánh tay,
anh cũng không muốn cho cô nữa rồi !

Bởi vì trong lòng anh có người, cho nên kiêng dè sao? !

Trong khoảng thời gian ngắn, cô hoàn toàn không cách nào tiếp nhận

loại thay đổi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.