Đạt nghe xong thoạt chảy nước mắt, ngay nơi đó khai ngộ, nói với Sư: Pháp
Đạt xưa nay thật chưa từng chuyển Pháp Hoa, lại bị Pháp Hoa chuyển. Lại
hỏi: Kinh nói: Chư Đại Thanh Văn cho đến Bồ Tát, tất cả tận tâm suy lường
đều chẳng thể đo lường được trí Phật. Nay khiến phàm phu chỉ ngộ được tự
tâm thì gọi là tri kiến Phật, tự mình đã chẳng phải là bậc thượng căn, nên
chẳng khỏi nghi ngờ. Kinh lại nói ba loại xe: xe nai, xe dê và xe trâu, có gì
khác biệt? Xin Hoà Thượng chỉ dạy thêm. Sư nói: Ý Kinh rõ ràng minh
bạch, ngươi tự mê trái. Người tam thừa chẳng thể suy lường được trí Phật,
lỗi tại suy lường vậy. Dẫu cho ngươi tận sức suy lường, chỉ là càng thêm xa
xôi mà thôi. Phật thuyết pháp vốn vì phàm phu mà thuyết, chẳng vì Phật
thuyết; lý này nếu chẳng chịu tin thì cũng như năm ngàn người từ trên hội
Pháp Hoa lui ra, mà chẳng biết đã ngồi sẵn trên xe trâu (Phật tánh vốn sẵn
có), mà lại tìm kiếm ba xe (tam thừa) bên ngoài. Huống trong Kinh rõ ràng
chỉ ra cho người: chỉ duy nhất một Phật thừa, chẳng còn thừa nào khác, nói
có hai thừa ba thừa, cho đến vô số phương tiện, mọi thứ nhân duyên, lời nói
thí dụ, pháp ấy đều vì nhất Phật thừa mà tạm lập. Ngươi sao chẳng tỉnh ngộ,
nói ba xe là giả thiết, vì đời xưa mà nói, nhất thừa là thật, vì đời nay mà nói;
chỉ bảo ngươi bỏ giả trở về thật, trở về thật rồi thật cũng chẳng chấp. Phải
biết tất cả châu báu tài vật đều thuộc về ngươi, do ngươi thọ dụng, chẳng
phải là của cha, cũng chẳng phải là của con, cũng chẳng khởi dụng tưởng,
ấy gọi là trì Kinh Pháp Hoa, trì Kinh như thế từ kiếp này sang kiếp khác tay
chẳng rời Kinh, từ sáng đến tối, chẳng dứt tụng niệm vậy.ế Pháp Đạt được
Sư khai thị, mừng rỡ vô cùng, làm kệ tán thán rằng:
Tụng Kinh ba ngàn bộ,
Bị Tổ một lời tiêu.
Chưa thấu đạo xuất thế,
Sao dứt lụy kiếp mê.
Dê, nai, trâu giả thiết (dê, nai, trâu = tiểu, trung, đại thừa).