LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 156

Chương 23

Thành phố đầy ắp sức sống vào thời điểm này của buổi tối.

Chín giờ tối tựa như lá cờ màu xanh lục được phất lên trong một cuộc đua

xe.

Giờ chết ở New York chẳng phải vào ban đêm, mà là khi thành phố tê liệt

về mặt tinh thần, mỉa mai thay lại là lúc thành phố đông đúc nhất: giờ cao
điểm, giữa buổi sáng và giữa buổi chiều. Chỉ lúc này người ta mới trút bỏ sự
tê liệt thường nhật để tập trung chú ý đến những thứ khác đầy ắp sức sống.

Đưa ra các quyết định quan trọng hơn hết thảy: đến quán bar nào đây, tụ

tập với đám bạn nào, mặc chiếc sơ mi nào? Áo ngực, hay không nhỉ?

Có cần bao cao su?…
Và rồi hối hả ào ra phố.
Fred Dellray đang lao đi trong không khí mùa xuân mát mẻ, cảm nhận

nguồn năng lượng tăng lên giống như thứ vật chất đang rù rì chạy dọc những
cáp điện nằm phía dưới bước chân anh ta. Anh ta không thường xụyên lái xe,
không có xe, nhưng cảm giác của anh ta lúc này như thể là cái đạp vào chân
ga, đốt cháy xăng một cách điên cuồng và để công suất xe ném mình về phía
số phận.

Hai khối phố từ bên tàu điện ngầm, ba khối phố, bốn khối phố.
Và thứ gì đó khác đang nóng hừng hực. Chính là một trăm ngàn đô la

trong túi áo khoác.

Lao đi trên vỉa hè, Fred Dellray không tài nào không suy nghĩ. Mình đã

phá hoại tất cả chăng? Phải, mình đang làm một việc đúng đắn về mặt đạo
đức. Mình sẵn sàng đánh liều cả sự nghiệp, sẵn sàng chấp nhận nguy cơ vào
tù, nếu sợi chỉ mỏng manh này rốt cuộc cũng dẫn đến tên tội phạm, cho dù là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.