LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 268

tòa nhà là đám biểu tình chết tiệt. Anh ta thích thú thoáng hình dung ra cảnh
chĩa vòi rồng vào bọn họ. Hoặc, thậm chí còn hay ho hơn, một khẩu súng bắn
điện Taser. Công ty sản xuất loại súng này cũng sản xuất loại súng ngắn bắn
cả loạt móc câu vào đám đông để trấn áp phá rối trật tự công cộng.

Wahl đang mỉm cười tưởng tượng cảnh bọn họ nhảy như con choi choi thì

bị một gã đàn ông ôm lấy từ đằng sau.

Wahl thở hổn hển và bật tiếng kêu.
Họng súng ngắn kề sát má phải anh ta. “Đừng quay lại.” Giọng nói cất lên

thì thào. Khẩu súng lúc bấy giờ dí vào lưng anh ta. Giọng nói yêu cầu anh ta
đi đến con hẻm nằm giữa một hiệu sửa xe đóng cửa và một nhà kho tối om
om.

Gã đàn ông gằn giọng thì thào, “Cứ làm những gì tao bảo, Bemie, và mày

sẽ không hề gì.”

“Anh biết tôi?”
“Ray đây.” Giọng thì thào trả lời.
“Ray Galt?” Tim Wahl đập thình thịch. Anh ta tự hỏi liệu mình có ốm

không. “Ôi, trời đất, nghe này. Anh đang làm…”

“Suỵt. Cứ đi đi.”
Họ tiếp tục vào sâu thêm trong con hẻm khoảng mười lăm mét nữa, sau

đấy rẽ vào một hốc tối lờ mờ.

“Nằm sấp xuống. Hai tay để dọc theo thân.”
Wahl do dự, một cách buồn cười nghĩ tới bộ com lê lúc sáng anh ta đã

hãnh diện khoác lên người, bộ com lê đắt tiền. “Luôn luôn phải trông tươm
tất hơn vị trí công việc của mình,” cha anh ta đã dạy như thế.

Khẩu Colt 45 li thúc vào lưng anh ta. Anh ta đổ ập tựa như một tảng đá

xuống nền đất nhớp nháp.

“Tao không đến Leni’s nữa, Bemie à. Mày nghĩ tao là đứa ngớ ngẩn

chắc?”

Như thế có nghĩa Galt đã bám đuôi anh ta từ lâu rồi.
Và mình thậm chí không nhận ra. Ôi, mình sẽ là một cảnh sát chết giẫm.

Lạy Chúa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.