LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 447

Hay đó không chỉ là sự tìm hiểu?
Đó là lý do tôi nhận công việc… Tôi cần đến được gần ông…
Logan nói, “Ông chẳng những là nhà hình sự học có tài, ông còn là một

diễn viên có tài. Ông đã đánh lừa được tôi.”

“Từ trước tới nay, bản thân ngươi cũng có phần làm được điều ấy, phải

không?”

Hai người đàn ông nhìn nhau, ánh mắt điềm tĩnh. Rồi điện thoại của

Sellitto reo chuông, anh ta trao đổi ngắn gọn và kết thúc liên lạc. “Xe đã
đến.”

Ba cảnh sát xuất hiện trên ngưỡng cửa, hai người mặc đồng phục, một

thám tử tóc nâu mặc quần jean màu xanh lam, sơ mi màu xanh lam và áo vét
nâu vàng. Anh ta có nụ cười dễ dãi, mà người ta không thấy là nó dễ dãi cho
lắm vì thực tế anh ta đeo hai bên hông hai khẩu súng ngắn tự động rất lớn.

“Này, Roland.” Amelia Sachs mỉm cười nói.
Rhyme chào, “Lâu rồi không gặp anh.”
“Chào anh. Chà, anh tự mình tóm cổ được kẻ tội phạm ở đây cơ đấy.”

Roland Bell chuyển lên đây từ một văn phòng cảnh sát trưởng ở Bắc
Carolina. Anh ta đã làm thám tử Sở Cảnh sát New York được mấy năm
nhưng vẫn còn cái giọng mũi rất nặng của dân sống phía nam miền Trung Đại
Tây Dương. Anh ta chuyên về bảo vệ nhân chứng và đảm bảo các nghi phạm
không trốn thoát được. Chẳng ai làm công việc này giỏi hơn anh ta. Rhyme
hài lòng vì anh ta là người áp tải Thợ Đồng Hồ tới trại giam. “Hắn sẽ được
săn sóc chu đáo.”

Sau cái hất đầu của Bell, viên cảnh sát khu vực đỡ Logan đứng dậy. Bell

kiểm tra còng chân, còng tay và lục soát khắp người gã. Anh ta gật đầu, họ
cùng nhau đi ra cửa. Thợ Đồng Hồ ngoái lại, khiêm nhường nói, “Tôi sẽ gặp
lại ông, Lincoln.”

“Ta biết ngươi sẽ gặp lại ta. Ta mong tới lúc đó.”
Nụ cười của nghi phạm được thay thế bằng vẻ bối rối.
Rhyme tiếp tục, “Với tư cách chuyên gia khám nghiệm hiện trường, ta sẽ

làm nhân chứng tại phiên tòa xét xử ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.