Chương 87
Những đường xoáy 3D của vân tay hình thành nên chẳng phải để giúp các
chuyên gia khám nghiệm hiện trường xác định danh tính và kết án những kẻ
phạm tội, mà đơn giản chỉ là để các ngón tay của chúng ta có độ bám chắc
chắn, để bất cứ thứ gì chúng ta đang cầm, dù quý giá hay cần thiết hay không
được thừa nhận, sẽ không tuột khỏi cái nắm lỏng lẻo của con người.
Chúng ta, suy cho cùng, đã mất hết móng vuốt, và sức mạnh cơ bắp của
chúng ta - xin lỗi những thành phần hâm mộ việc luyện tập thể hình - thực sự
tầm thường so với mọi động vật hoang dã có trọng lượng tương tự.
Những dạng xoắn ốc khác nhau trên ngón tay (cả ngón chân nữa) được gọi
một cách chính thức là gợn ma sát, cách gọi này cho thấy ý nghĩa đích thực
của chúng.
Lincoln Rhyme thoáng đưa mắt sang Amelia Sachs, người đang ở cách
anh ba mét, co mình nằm ngủ trên chiếc ghế dựa, trong điệu bộ toại nguyện
và e lệ lạ lùng. Mái tóc đỏ dày dặn buông xuống, che đi nửa gương mặt cô.
Gần giữa đêm.
Anh quay lại với dòng suy nghĩ về ‘gợn ma sát’. Chúng xuất hiện trên các
ngón, bao hàm cả ngón tay lẫn ngón chân, và trong lòng bàn tay, gan bàn
chân. Người ta có thể dễ dàng bị kết tội qua dấu gan bàn chân cũng y như qua
một dấu vân tay vậy, tuy hoàn cảnh phạm tội liên quan tới một dấu gan bàn
chân chắc chắn là hơi hiếm.
Từ lâu, người ta đã biết về tính riêng biệt của dấu vân tay - từ tám trăm
năm trước chúng đã được dùng để điểm chỉ vào các giấy tờ chính thức -
nhưng phải tới những năm 1890 chúng mới được thừa nhận là một cách để
liên hệ kẻ phạm tội với tội ác. Bộ phận phụ trách dấu vân tay thuộc cơ quan