LƯỠI GƯƠM CỦA THẦN SHIVA - Trang 233

Bảy ngôi sao trong chùm Bắc Đẩu Thất Tinh chiếu sáng trong màn đêm.

Chùm sao này tượng trưng cho mùa đông và truyện thần thoại kể lại nó được
tạo ra trong kinh hoàng, tử vong và là hậu quả của những hành động bất cẩn
của những người được cho là khôn ngoan.

“Tôi không nghĩ là hắn quan tâm đến chuyện gì sẽ xảy ra.” Jia nói.
Wei Jintao không nói gì cả.
“Lu Shi.” Jia nói. “Tôi không nghĩ hắn còn quan tâm điều gì nữa rồi. Hắn

đang phẫn nộ và bi thương. Và hắn muốn trừng trị người nào đó để bớt đau
khổ. Hắn đã tiêu diệt những kẻ đã giết con hắn, cùng với cả một ngôi làng nơi
mà chúng ẩn nấp. Nhưng như thế vẫn chưa đủ.”

Wei nhìn vào Jia. “Đồng chí đang nói gì vậy, hả đồng chí?”
Jia Bangguo lúc này bắt đầu cảm thấy cái giá buốt của không khí trong

mùa đông. Hắn lật cổ chiếc áo khoác lên. “Tôi đang nói là ngài Phó Chủ Tịch
của chúng ta đang tìm kiếm một kẻ địch nào đó để tiêu diệt và hắn không cần
biết kẻ đó là ai. Nhưng mà còn tệ hơn thế nữa, tôi nghĩ hắn đã không còn
quan tâm đến hậu quả nữa rồi.”

“Điên à?” Wei Jintao nói. “Có lẽ là tôi không đồng ý với nhiều quyết định

của hắn, nhưng mà đồng chí Lu sẽ không bao giờ làm nguy hại đến tương lai
của Trung quốc đâu. Hắn yêu đất nước này còn hơn là yêu mạng của chính
mình nữa mà.”

“Đó là điều tôi muốn nói đó!” Jia nói. “Tôi không nghĩ là hắn còn yêu

mạng mình nữa rồi. Tôi không nghĩ hắn quan tâm đến sống chết gì nữa rồi.”

Jia ngẩng mặt về phía chòm sao, đôi mắt chuyển từ ngôi sao này qua sao

kia trong nhóm Bắc Đẩu Thất Tinh. “Nếu chúng ta không làm cái gì đó sớm,
tôi cũng không rõ Trung quốc có còn một tương lai nào nữa hay không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.