LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 115

LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH

LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH

Tuyết Ảnh Sương Hồn

Tuyết Ảnh Sương Hồn

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 17

Chương 17

Đọc xong bài báo dài, Điền Điền ngồi im bất động trên ghế như bị đóng

đinh, mãi sau vẫn chẳng nhúc nhích gì. Dù thế nào, cô cũng không ngờ tới ,
hóa ra dằng sau tai nạn năm đó lại có ẩn tình như vậy. Cậu bé mười sáu tuổi
ham chơi đã gây nên tai họa, cuối cùng người anh trai đứng ra chịu tội thay,
gánh vác hậu quả và trách nhiệm cho cậu em trai chưa hiểu chuyện của
mình.

Còn Liên Gia Ký đã nói một đoạn hết sức thành khẩn trong buổi họp

báo.

“Năm đó tôi chỉ mới mười sáu tuổi, còn là vị thành niên, không dám đối

diện với sai lầm mình phạm phải nên đã hèn nhát, yếu đuối, ích kỷ né tránh
để anh trai đứng ra chịu tội thay. Nhưng bây giờ tôi đã hai mươi tư tuổi, là
người trưởng thành, tất nhiên cũng đã học được rằng phải tự chịu trách
nhiệm về những việc mình đã làm. Tám năm trước, anh trai đã chống đỡ
thay tôi. Tám năm sau, dù thế nào tôi cũng không thể để anh trai mình phải
tiếp tục gánh lấy nữa. Thế nên, tôi quay về để nói rõ chuyện này. Thực ra,
người gây tai nạn xe năm đó chính là tôi, đều là lỗi của tôi. Xin các người
đừng hiểu lầm anh trai tôi nữa.”

Đọc đoạn này, Điền Điền đã ngây người ra rất lâu.

Cả buổi chiều, cô căn bản không có tâm trạng đâu mà dọn dẹp nhà cửa.

Cô cứ ngồi ngẩn ngơ mãi, cả người như lơ lửng trong không trung. Hận một
người lâu như vậy, sâu sắc như vậy, bỗng nhiên, mối căm hận lại thành hư
không, không thể trút lên anh ta nữa. Nhất thời, cô có cảm giác mất mát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.