LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 129

Vì thế lời Liễu Thiên Biến là muốn cảnh cáo Quảng Tây ngũ hổ đừng có tự
chuốc thù oán.

Nhưng Lý Hắc giống như nghe không hiểu, cười nói:

- Không ăn được thì đem về nhà, có gì không tốt? Có thể đem nuôi chó. Lý
Bạch có hai câu thơ: “Chung cổ soạn ngọc bất túc quý, đãn nguyện trường
túy bất nguyện tỉnh”(**), ngươi chưa nghe qua sao?

Thiết Tinh Nguyệt nghe sao hiểu hai câu thơ đó, hỏi:

- Cậu nói cái gì?

Khâu Nam Cố ra bộ ta đây biết rồi:

- Dù sao cũng là Lý Bạch nói, ông ta nói ăn cơm không quan trọng, uống
rượu mới là quan trọng, chuyện ấy thì liên quan cái rắm gì đến cậu?

Thiết Tinh Nguyệt tức giận nói:

- Tôi...

Tiêu Thu Thủy sợ họ chửi nhau làm hỏng việc, vội vàng ngăn lại.

Thi Nguyệt tuy là thiếu nữ nhưng nói chuyện không hề có chút khách khí:

- Đâu có đâu có, Lưỡng Quảng thập hổ chúng tôi chưa từng được các vị đại
gia che chở, vẫn sống tới ngày hôm nay, hôm nay tự nhiên được các vị đại
gia che chở, lại thấy không chịu nổi, vẫn xin các vị đại gia đừng có “che
chở” thì tốt hơn!

Giang Dịch Hải nghe vậy cả giận, quát:

- Nha đầu thối không biết tốt xấu, còn không im miệng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.