LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 65

Tiêu Thu Thủy, Tả Khâu Siêu Nhiên còn muốn lên tiếng nhưng Mã Cảnh
Chung đã kiên quyết nói:

- Ý tôi đã quyết, nếu không vì tôi thì hôm nay các cậu cũng không gặp nạn
ở đây, vì thế để tôi thủ lại.

Tiêu Thu Thủy nói:

- Đó là bọn tôi ép anh đưa bọn tôi tới, là bọn tôi làm liên lụy tới anh...

Mã Cảnh Chung ngắt lời:

- Các cậu là muốn cho tôi cơ hội để bồi thường. Không cần nói nhiều nữa,
ý tôi đã quyết. Các cậu đi nhanh về nhanh là tốt rồi!

- Được!

Tiêu Thu Thủy không nhiều lời nữa.

Địa đạo đâm sâu xuống, hơn nữa còn càng lúc càng chật hẹp, âm u, đi được
sáu bảy chục bước mới có một ngọn đuốc. Do không khí trong địa đạo rất
loãng nên ngọn lửa cũng chập chờn yếu ớt.

Tiêu Thu Thủy, Đường Phương, Thiết Tinh Nguyệt, Tả Khâu Siêu Nhiên
chia tay Mã Cảnh Chung, Văn Tấn Sương, bốn người bám sát nhau tiến tới
trước.

Địa đạo bỗng chúc thẳng xuống, càng thêm ẩm thấp, lửa đuốc lờ mờ muốn
tắt, bên trong động u ám không ngờ lại mơ hồ truyền tới tiếng rên rỉ cùng
tiếng xiềng xích.

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên trong bóng tối truyền đến một
tràng tiếng hống, là tiếng hổ gầm? Hay là tiếng sư tử rống? Lửa đuốc bị
một trận gió mạnh vụt qua chỉ còn lại một điểm lam nhạt, Đường Phương
không khỏi dựa gần lại Tiêu Thu Thủy hơn một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.