LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 135

Hận thằng bé?

Ngô Đồng cuống quýt ngồi xổm xuống, ôm chặt con: “Mẹ sai rồi, mẹ

không nên mắng con…”

Từng giọt nước mắt ấm ức của Đồng Đồng rơi trên ngực cô, xót xa như

tim cô vậy.

Rất đau, rất đau, cơn đau lan xuống toàn thân. Cô ôm chặt con trai hơn.

Lau đi nước mắt của Đồng Đồng, vẫn chưa giải quyết được gì. Ngô

Đồng tự nhủ, tự làm tự chịu, chính cô sẽ chấm dứt chuyện này.

**********************************

Hôm đó cô không về Nam Kinh mà hẹn Hướng Tá.

Đến một quán cà phê yên ắng, hương cà phê thơm phức vấn vít quanh

mũi Ngô Đồng.

Hướng Tá đẩy cửa đi vào, chỉ liếc mắt một cái anh đã nhận ra người phụ

nữ mảnh khảnh.Ánh sáng nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất thu
hết vào tầm mắt anh.

Ngô Đồng tiến lên phía trước, cô đã gọi tới ba cốc cà phê, chiếc cốc thứ

tư cô cũng uống sắp cạn.

Hướng Tá vừa ngồi xuống, cô nhìn thẳng anh, nói: “Bao giờ phiên tòa

tiếp theo mở? Bao giờ phía bên kia cử người tới hòa giải?”

“Hiện tại tâm trạng em không tốt, việc này nói sau, để tôi đưa em về

nhà.”

Ngô Đồng ngồi im, không nhúc nhích: “Anh giúp tôi giục bọn họ xuất

hiện đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.