LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 184

Ngô Đồng đang nghĩ ngợi, Đồng Đồng cầm điện thoại chạy tới: “Mẹ ơi,

ba bảo cuối tuần ba đến Hawaii!”

Vừa nghe xong, cô miễn cưỡng cười. Nghĩ một lát, cô đưa tay: “Đồng

Đồng, cho mẹ chào ba một cái nào.”

Lần đầu tiên… Đồng Đồng giật mình, mặt mày hớn hở dúi di động vào

tay cô.

Ngô Đồng đi ra ban công.

Hơi thở của biển truyền vào gió, vương vấn quanh mũi Ngô Đồng.

“Thế nào rồi?”

Âm thanh Lệ Trọng Mưu giống như đến từ một thế giới xa xôi, không

quá rõ ràng. Ở bất kì tình huống nào, anh luôn ẩn mình trong bóng tối. Còn
Ngô Đồng thì bị sự yên lặng ấy lay động trái tim.

Cũng may vị mặn của gió biển níu giữ tâm trí cô ở lại, cô lãnh đạm đáp:

“…Ảnh của Đồng Đồng anh thấy cả rồi. Nó rất vui vẻ.”

“Vậy còn cô?”

Ngô Đồng trở lại phòng chính, thần trí hỗn loạn. Anh coi cô là ai chứ?

Lời nói nhỏ nhẹ như thế, anh định bỡn cợt gì đây?

Ngô Đồng cố gắng vực dậy tinh thần, đi qua đi lại, cân nhắc nên trả lời

anh ra sao.

Cô cảm thấy thế nào?

Vui vẻ ư?

Đúng, cô rất vui, ở nơi không nhìn thấy anh, cô thực sự rất vui…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.