LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 187

nước mưa trút lên xối xả, lộ rõ vẻ ảm đạm, trong mắt Trương Mạn Địch,
cũng có vẻ ảm đạm như thế.

Nhân viên còn chưa kịp đưa nước đến, Trương Mạn Địch đã mở miệng:

“Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, tôi sẽ không tìm cô.”

Trương Mạn Địch nói xong, cô ấy cười chua chát.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ngay đến một cô gái thông minh như cô ấy

cũng không chịu nổi?

“Cô Trương có gì xin cứ nói thẳng.”

Từ trong thâm tâm, Ngô Đồng yêu thích cô ấy, thậm chí là hâm mộ.

Bất chấp mọi hậu quả chỉ để tháp tùng một người đàn ông, có lẽ cần rất

nhiều can đảm.

Đôi khi Ngô Đồng có cảm giác nhìn thấy trong Trương Mạn Địch là

chính cô của bảy năm về trước. Nhưng cô ấy mạnh mẽ hơn cô, hạnh phúc
hơn cô – bởi cô ấy chiếm được anh, còn Ngô Đồng thất bại.

Trương Mạn Địch dừng một lát, từ túi xách lấy ra một tập báo chí, đổ

đầy mặt bàn.

Ngô Đồng cúi đầu nhìn thoáng qua.

Trong lúc cô đi chơi cùng con trai, Lệ Trọng Mưu vờn ong bắt bướm với

những ai, nhất định là chuyện này còn hay gấp trăm lần so với chuyện ở
Hawaii – cô đoán được hết, tại sao lại phải nhìn cho kĩ?

“Ồ, vậy cô tìm nhầm người rồi. Hẳn là nên tìm người phụ nữ này mới

đúng.”

Trương Mạn Địch ủ rũ: “Nếu cô là tôi, cô sẽ làm thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.