LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 197

“Công việc của anh bận như thế, lại thường không ở Lệ trạch, chỉ còn

một tháng, cho Đồng Đồng về nhà với tôi, để tôi chăm sóc nó.”

Nhắc tới con trai, cuối cùng anh cũng mở miệng, mỗi hai chữ ngắn ngủi:

“Không được.”

Cô sợ nhất là gương mặt lạnh lùng khi cự tuyệt người khác của anh,

không để cho bất kì ai một con đường sống.

“Vậy, anh muốn thế nào? Làm sao tôi mới có thể ở cùng con? Hay là

phải trở thành trò tiêu khiển cho anh? Ở trên giường?”

Trong khoảnh khắc mắt anh lạnh hẳn, không khí bức bách ập thẳng vào

Ngô Đồng, khiến động tác của cô dừng lại.

Tại sao cô phải sợ anh? Hợp đồng giấy trắng mực đen cũng kí rồi. “Ba

tháng” – sau đó là khoảng thời gian “thăm hỏi định kì”. Ngô Đồng tự an ủi
tâm trạng lộn xộn của mình, tiếp tục thu thập hành lí.

Bỗng Lệ Trọng Mưu túm chặt mớ quần áo trong tay cô ném sang bên

cạnh, sau đó nắm lấy cánh tay Ngô Đồng, nhìn chằm chằm cô từ trên cao
xuống: “Cô vứt tôi đi đâu?”

Vấn đề này mà còn phải hỏi cô sao? Ngô Đồng bật cười: “Anh coi người

khác là gái bán hoa, vậy thì cũng đừng trách người ta coi anh là khách làng
chơi!”

Chắc là do kinh ngạc quá mức, Lệ Trọng Mưu đột nhiên buông lỏng tay.

Đuôi lông mày anh nâng cao – dấu hiệu có bão đang đến! Ngô Đồng

không phát hiện ra điều này, cô rút tay về, không nói gì, tiếng chốt khóa va
li kêu “lách cách”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.