LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 198

Lệ Trọng Mưu lại bước tới ôm chặt lấy Ngô Đồng, áp người vào lưng cô,

hai tay đặt bên hông cô, dùng sức ấn mạnh xuống.

“Khách làng chơi phải không? Được! Tốt lắm!”

Anh gằn ra từng chữ.

Tạp âm xung quanh tan biến, Lệ Trọng Mưu hôn Ngô Đồng, thân hình

cao lớn đè lên người cô. Khuôn mặt anh dần bao phủ tầm mắt cô, kẹp chặt
cô trong ngực mình.

Chiếc áo mới mặc xong bị anh xé ra, ném thẳng xuống dưới giường,

cũng ném luôn thanh âm của ai đó. Tiếp tục xé rách nội y, bầu ngực trắng
nõn hiện lên trước mắt, anh vùi đầu cảm nhận sự mềm mại nguyên thủy
nhất. Chiếc giường hỗn độn bị lún ở giữa, anh luồn tay qua sườn Ngô
Đồng, miệng anh ngăn dòng nước mắt đang tuôn dài.

Tay anh ép lên bộ ngực đẫy đã.

Ngô Đồng thét lên chói tai, vừa đá vừa đạp. “Buông ra!!!” Lệ Trọng

Mưu bỏ ngoài tai, cứ đoạt lấy, cơ thể mềm nhũn trong ngực anh vừa phẫn
nộ, vừa bị bản năng thiêu đốt, lí trí chợt hóa tro tàn.

Lại một lần gần gũi, nhìn làn da trắng nõn ẩn hiện mạch máu xanh lam,

môi anh tìm kiếm đến chỗ non mịn nhất, đặt một dấu hôn sâu như thể muốn
xuyên qua nó hút lấy dòng máu ấm nóng.

Âm thanh của Ngô Đồng bị hòa tan vào không khí, không tìm được ở

đâu.

Anh càng không nghe thấy.

Lệ Trọng Mưu không dừng lại, tấn công xuống dưới đôi chân khép chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.