thấy cô coi trọng công việc hơn nó nên lâu lâu lại giận dỗi. Ngô Đồng cũng
từng lừa nó mấy lần, cho nên nhóc con Đồng Đồng thường thở dài bất mãn.
Ở đầu dây bên kia, Ngô Đồng nở nụ cười bất đắc dĩ, bảo nó hôm nay đi
theo cô Mã Lệ sang nhà Trương tiên sinh ăn cơm tối, không quên dặn dò:
“Con không được đi lung tung cùng Khả Khả nữa đâu đấy, biết chưa?”
***************************
Giờ tan học, bên ngoài rất náo nhiệt, Đồng Đồng thất vọng gập điện
thoại. Trương Hàn Khả nhún nhảy chạy lại: “Mẹ cậu bảo khi nào cô ấy về
nhà?”
“Không biết…”
“Vậy chúng mình không về nhà nữa, không phải là chúng mình hẹn với
ba cậu rồi à?”, Trương Hàn Khả chun mũi: “Mình vất vả lắm mới bảo được
cô Mã Lệ đi chơi mạt chược đấy…”
Đồng Đồng cắn môi không nói gì, tâm trạng uể oải. Một lát sau có chiếc
xe hơi từ từ đến gần hai đứa nhóc.
Cửa mở ra, Lệ Trọng Mưu đưa tay ngoắc ngoắc hai đứa, Đồng Đồng vẫn
cầm điện thoại trên tay, không nhúc nhích. Trương Hàn Khả giục cậu bạn:
“Cùng lắm thì mình với cậu ngồi lâu chút chút, kéo dài thời gian đến khi
mẹ cậu về nhé.”
Đồng Đồng nghĩ nghĩ, mặt chợt sáng lên, sau đó ra sức gật đầu.
Hai đứa nhóc đi cùng nhau, nhanh như chớp chạy vào tòa nhà, bắt đầu kế
hoạch.
*****************************