LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 66

hành trình. Lâm Kiến Nhạc không thể nào hiểu nổi, người CHA kia đang
có toan tính gì đây? Sáng mai còn phải bay qua Sing-ga-po, vậy mà đêm
nay anh vẫn chiều theo ý hai đứa nhóc ấy?

Lúc bắt đầu chúng còn hào hứng, chỉ lát sau đã không chống nổi nữa,

ngồi bẹp ở ghế sau, hai mắt díp lại.

“Chú đưa các con về nhà nhé.” Lệ Trọng Mưu nói, ý bảo tài xế lái xe về.

Trương Hàn Khả mắt nhắm mắt mở gật đầu, Đồng Đồng bỗng mở trừng

mắt, len lén nhìn điện thoại, không có cuộc gọi nào.

Mẹ vẫn chưa về nhà…

Tới dưới lầu, Lệ Trọng Mưu ôm một đứa, dắt một đứa. Trương Hàn Khả

gác cằm lên vai Lệ Trọng Mưu, ngáp một cái rõ dài, mắt đã thấy cửa sổ nhà
Ngô Đồng. Sao về đến nhà nhanh thế nhỉ?

Lệ Trọng Mưu đưa bọn nhóc đến cửa, chào tạm biệt: “Ngủ ngon nhé.”

Thấy con trai chần chừ chưa vào trong, Đồng Đồng bỗng thốt lên: “Ba

ơi!”

Nghe hai từ đó, Lệ Trọng Mưu như thấy một luồng điện mạnh xẹt qua

đầu.

Ba… từ này xa lạ quá…

Nhân lúc Lệ Trọng Mưu thất thần, Đồng Đồng chợt mong muốn anh ở

lại bên mình, thằng bé nói: “Trong nhà con có ảnh của ba đấy, ba có muốn
xem không?”

Nói xong, Đồng Đồng nháy mắt với Trương Hàn Khả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.