LUYỆN KIẾM - Trang 137

Người này chính là Cừu Phách Thiên, chính là gã luyện kiếm sư của Tôn

gia mà Tiểu Toán Bàn đã kể.

Chỉ thấy người này tướng mạo báo đầu hoàn nhãn*, đầu lông mày còn có

một vết sẹo bị chém, nhìn thấy có vài phần hung dữ sát khí. Ánh mắt của
hắn không nhìn những người khác, chỉ nhìn chằm chằm vào Trần Quang,
khóe miệng nở một nụ cười đểu, có vài phần khiêu khích.

*báo đầu hoàn nhãn: chỉ sự hùng tráng, mạnh mẽ và hung ác, tiêu biểu

cho câu này là Trương Phi

Trần Quang cứ như căn bản chưa hề nhìn thấy Cừu Phách Thiên, sau khi

hành lễ với Tư Đồ Nhiên, liền đi theo đám Yến Tử ngồi ở phía bên phải đại
điện.

Lúc này, một gã công tử ca trẻ tuổi đang ngồi ở đối diện đứng lên, mở

quạt xếp trong tay, đu đưa nhẹ nhàng đi tới chỗ bọn họ. Hắn mặc một bộ
gấm bào màu trắng đẹp đẽ, dáng người cao gầy, mặt mũi rất đẹp, mới nhìn
cũng có chút phong lưu tiêu sái.

Thiết Kiên đánh giá trên dưới vài lần, liền không khó đoán ra thân phận

của hắn, hơn phân nửa chính là thiếu chủ Tôn Dương của Tôn thị.

Chỉ thấy Tôn Dương mở quạt ra phẩy phẩy vài cái, đi lên trước, thi lễ với

Yến Tử, nói: "Yến cô nương, đã lâu không gặp, gần đây vẫn tốt chứ?"

"Đã phiền Tôn công tử nhớ đến, hết thảy mạnh khỏe." Yến Tử hơi hạ

thấp người, mặt không biểu tình trả lời.

"Nghe nói chuyến hàng lần trước đi tới biên giới Tấn quốc, Yến gia tổn

thất một lượng lớn Bột Hỏa Tinh và trăm cuộn gấm Lăng Vân, chỉ riêng
đống này cũng đã hao tổn không ít tiền tài rồi. Những thúc bá thế hệ trước
của Tôn gia, đối với khoản tiền các người còn nợ quả thực có chút không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.