LUYỆN KIẾM - Trang 147

Lúc này đây, Diêu Bân lập tức theo tới, dùng kìm sắt giữ chặt phôi sắt,

để cho Trần Quang bắt đầu nện búa.

Thiết Kiên rỗi rãnh, liền thỉnh thoảng cho thêm mấy cây than củi vào

trong lò, duy trì nhiệt độ trong lò không giảm.

Ba người đều không nói một lời, chỉ có tiếng bùa đứt chát binh đứt

quãng vang lên, quanh quẩn bên trong điện thờ phụ.

Khoảng chừng 3 canh giờ sau, trên bệ rèn hoả tinh văng khắp nơi, một

kiếm phôi đỏ đậm dài khoảng 3 thước cơ bản thành hình.

Nhưng đúng lúc này, dị biến phát sinh.

Trần Quang vốn đang ra sức rèn kiếm phôi, đột nhiên trên mặt dâng lên

một vòng ửng hồng rất không bình thường, ngay sau đó, thì "phụt" một
tiếng, phun mạnh một ngụm máu tươi.

Máu tươi rơi lên trên kiếm phôi, một cỗ khói trắng lập tức bốc lên.

Thân hình lay động một hồi, búa rèn trong tay cũng thiếu chút nữa rớt

xuống. Thiết Kiên thấy thế, vội vàng đi lên trước, từ sau lưng đỡ lấy Trần
Quang.

"Sư phụ!" Sắc mặt của Diêu Bân cũng biến đổi, vội vàng kêu lên.

Trần Quang lắc lắc đầu, mấy lần muốn nâng búa rèn chùy lên lại, nhưng

căn bản không sử dụng được chút sức lực nào, cuối cùng chỉ có thể rung cổ
tay, đưa búa rèn về phía Diêu Bân.

"Con tới. . ."

Diêu Bân nghe vậy, không khỏi chần chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.