LUYỆN KIẾM - Trang 19

Lưng Thiết Kiên hướng về phía cự hán, tựa hồ đã sớm có chủ ý, thân

hình nhún xuống, một chân mạnh mẽ dùng sức, cả người cơ hồ sát mặt đất
bắn ra đi hơn một trượng, tiếp theo quẹo hướng thật nhanh, lẻn đến ngoài
mấy trượng mới ngừng lại được.

Thời khắc này lồng ngực Thiết Kiên chập chùng, không ngừng thở hổn

hển, sắc mặt có chút tái nhợt, trên trán chảy ra từng tia từng tia mồ hôi lạnh.

Hắn mặc dù né tránh cự hán trở tay một kích, nhưng dây cột tóc màu đỏ

trên đầu lại bị mũi kiếm bổ trúng, giờ tóc tai bù xù, nhìn có chút chật vật.

Thiết Kiên một đường đi tới, vốn đang bị thương, vừa rồi liên tiếp thi

triển thủ đoạn đã tiêu hao tuyệt đại bộ phận thể lực còn sót lại, cuối cùng
chiêu thân pháp bảo mệnh này càng làm cơ bắp hai chân gánh phụ tải quá
lớn.

Lúc này pháp lực trong cơ thể hắn còn lại không nhiều, tình thế càng có

vẻ không ổn.

Thiết Kiên thở sâu một hơi, để thân thể thả lỏng một chút, hắn cầm

trường kiếm trong tay nhấc lên, mũi kiếm chỉ về đằng trước, bày ra tư thế
một kích liều mạng.

"Tiểu tử ngươi đúng là mệnh cứng rắn, không chỉ chống nổi bão cát mấy

ngày trước, còn có thể kiên trì dưới tay ta đến giờ, thật khiến người bội
phục a."

Cự hán mặt ngựa thấy thế cũng không nóng lòng tiến lên tấn công, mà

lật tay lấy ra phù lục vỗ lên trán, thanh quang lóe lên làm thương thế trên
mặt gã ngừng lại, sau đó đột nhiên mặt lộ vẻ dữ tợn gào thét.

"Bất quá ngươi cho rằng chỉ bằng dáng vẻ ngươi bây giờ, còn có thể

chạy thoát khỏi tay ta sao? Ta thấy ngươi không bằng ngoan ngoãn thúc thủ
chịu trói, đỡ phải bị đau khổ a."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.