LUYỆN KIẾM - Trang 216

Hai ngón tay của Thiết Kiên khép lại, hét lớn một tiếng điểm vào bả vai

của Yến Tử.

Chỉ thấy kim sắc quang mang trên hai ngón tay sáng lên, nhưng không

sinh ra hỏa diểm, chỉ có từng sợi nho nhỏ có Pháp lực kết hợp dị hỏa, liên
tục không ngừng quáng nhập vào thể nội của Yến Tử.

"Ưm.... . ." Yến Tử phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ, đôi mi thanh tú

nhíu chặt.

Thiết Kiên liếc mắt nhìn về sau, không ngừng tay, mà còn truyền thêm

nhiều nhiều Pháp lực hơn.

Không bao lâu, dấu vết màu tím trên vai của Yến Tử bắt đầu co lại một

chút, càng ngày càng nhỏ, màu sắc càng ngày càng đậm hơn.

Cuối cùng, bờ vai và cánh tay của nàng điều khôi phục vẻ trắng muốt

ban đầu, chỉ có một khối màu đen nhỏ lốm đốm ngưng tụ trong lòng bàn
tay, trong giống như một nốt ruồi.

Mặc cho Thiết Kiên cố gắng thế nào đi nữa, cũng không cách nào hoàn

toàn bức Tử Lân độc ra khỏi cơ thể. Lúc này thân ở vùng hoang vu, có truy
binh hay không vẫn còn chưa biết, hắn cũng không dám tùy tiện trực tiếp
đưa Dị Hỏa vào thể nội Yến Tử, đành phải tạm thời từ bỏ.

Sau khi Thiết Kiên thu hồi ngón tay, nhìn về phía Yến Tử, thấy vẻ thống

khổ trên mặt nàng đã giảm xuống, khí tức cũng trở nên ổn định hơn, mới
hơi yên lòng một chút, bế nàng đến một gốc cây cổ thụ, dựa vào đó.

Sau đó, hắn quay người bước tới chỗ Đường Hối.

Lúc này, Đường Hối vẫn chưa chết, hơi thở mong manh, miệng vết

thương trước ngực khét lẹt một mảnh, không có chút máu chảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.