LUYỆN KIẾM - Trang 348

Nhưng mà, trong đoạn thời gian này, bọn họ cơ hồ đoạn tuyệt hết thảy

liên quan với ngoại giới, ngay cả một số gia tộc thương hội có chút giao
hảo trước kia đến viếng thăm, cũng đều bị uyển chuyển cự tuyệt.

Một ngày nọ, trong một tòa kiếm lư ở nội viện của Tôn thị tổ trạch.

Trên mặt đất, xích diễm trong hỏa lô bốc lên, không ngừng thiêu đốt một

cái thạch bôi đỏ bừng.

Bên trong thạch bôi có hai đoạn kiếm màu huyết hồng, chúng chịu nhiệt

cao mà từ từ nóng chảy.

Một vô diện nam tử mặc áo màu tro đứng thẳng bên cạnh lô, gã cúi đầu

nhìn vào ngọn lửa trong lô, ngón tay chậm rãi xoay xoay chiếc nhẫn trữ vật
đang đeo.

Sau lưng gã là hai ông cháu Tôn Chính Ích và Tôn Dương, bọn họ khẽ

cúi đầu, thần sắc khó coi, ngậm miệng không nói một lời.

Tục ngữ nói rất đúng, thỉnh thần thì dễ tiễn thần khó, lúc này Tôn Chính

Ích hối hận không thôi. Trong nội tâm, lão vô cùng sợ hãi vô diện nam tử
đang đứng ở trước mắt, tuy muốn rời mau rời khỏi Tôn gia, nhưng lại
không dám biểu lộ ra.

"Tôn hội trưởng, lão đang tìm cách bức tại hạ rời Tôn gia đấy ư?" Vô

Diện nam tử đột nhiên truy vấn.

"Đại nhân cớ gì lại nói như vậy? Ta tuyệt không có tâm tư này." Tôn

Chính Ích nghe vậy, suýt nữa bị dọa ngất, lão vội vàng khom người nói ra.

Vô diện nam tử "a?" một tiếng, tỏ ra vẻ kinh ngạc, sau đó truy vấn:

"Tuyệt không có tâm tư? Vậy ngươi tới giải thích, phong thư gửi đến

Phong Kinh này là chuyện gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.