LUYỆN KIẾM - Trang 349

Tôn Chính Ích vừa thấy phong thư màu xám kẹp giữa hai ngón tay của y,

nhất thời đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống.

Phong Kinh chính là phụ đô của Việt Quốc, cách Việt Kinh khoảng mấy

nghìn dặm, Tôn gia tổ nghiệp cùng căn cơ là ở chỗ đó, mà phong thư này,
chính là phong thư cầu cứu mà Tôn Chính Ích gửi cho bổn tộc.

Lão vốn đang chờ sau khi tộc đệ nhận được tin tức, có thể gấp rút mang

tới mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hàng phục Vô Diện nam tử, bây giờ nhìn thấy
phong thư, hy vọng liền tan biến hết.

"Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng!" Tôn Chính Ích quỳ trên mặt đất,

dập đầu lia lịa, liên tục cầu khẩn.

Tôn Dương đối với tình tiết phức tạp bên trong không hề hay biết, lúc

này thấy thế, cũng quỳ xuống, cùng đập đầu lên xuống.

Vô Diện nam tử căn bản bất vi sở động, xuất thủ nhanh như điện, "bặp",

một tay thò ra, trực tiếp bắt lấy cổ Tôn Chính Ích, cánh tay kéo dài, nâng
lão lên giữa không trung.

Một màn này cùng với ngày đó nắm lên Diêu Bân giống nhau như đúc,

Tôn Dương nhìn thấy liền kinh hồn bạt vía.

"Không được, không được. . ." Tuy gã ta đang quỳ trên mặt đất, nhưng

hai đùi run rẩy không ngừng, miệng không ngừng kêu lên.

"Lưu lại các ngươi cũng vô dụng, không bằng dùng cho đúng tác dụng,

giúp ta chữa trị thanh U Lân Huyết Kiếm này." Cổ họng Vô Diện nam tử
rung rung, phát ra từng trận cười "Khanh khách", làm cho sống lưng người
nghe phát lạnh.

"Tiền bối nếu muốn máu thịt của người sống để tế kiếm, ta có thể giúp

ngài tìm, ta giúp ngài tìm. . ." Tôn Chính Ích kinh hoàng kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.