LUYỆN KIẾM - Trang 50

nhìn chằm chằm vào hoa văn trên tấm màn trên đỉnh đầu, lâm vào trầm tư.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến từng trận tiếng bước chân nhỏ, chính

giữa còn mơ hồ xen lẫn một số thanh âm khe khẽ nói chuyện với nhau, tựa
hồ là hai vú già đang đi ngang ngoài phòng hắn, câu chuyện tựa hồ nói đến
đêm hôm đó bị tập sát.

Tâm thần Thiết Kiên khẽ động, ngưng tụ thần thức, cẩn thận lắng nghe.

". . . Buổi tối đó thật thảm, rất nhiều người lặng lẽ bị cắt cổ." Một người

trong đó thấp giọng nói.

"Còn không phải sao, nghe nói Tú Châu lão gia tử, lồng ngực bị đâm bảy

tám đao, cũng không còn hình dạng gì nữa." Người còn lại cũng nói.

"May là đã đến bên ngoài kinh thành, Nhị lão gia kịp thời dẫn theo người

đến tiếp ứng, bằng không thì hậu quả cũng không dám tưởng tượng."

"Lại là tiểu thư chịu khổ, lần này vận chuyển đã đánh mất hơn phân nửa

hàng hóa không nói, trong phủ còn. . . Ài. . ." Người sau nói tới chỗ này,
tựa hồ có chút không đành lòng nói tiếp, dừng bước lại thở dài.

"Thật sự là phòng dột trời mưa cả đêm, tộc trưởng chúng ta rõ ràng năm

đó, làm sao lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử như vậy? Lần này tiểu thư nhận
nhiệm vụ, lúc lâm nguy trở về tiếp nhận vị trí gia chủ, lại hết lần này tới lần
khác xảy ra chuyện, hàng hoá trọng yếu như vậy lại tổn thất hơn phân nửa,
cũng không biết nàng chống đỡ thế nào . . ."

Hai người kia tựa như đã đi tới trước cửa phòng hắn, rồi từ từ đi xa,

thanh âm cũng trở nên bắt đầu mơ hồ, chỉ có thể nghe được từng tiếng thở
dài.

Lúc này Thiết Kiên nhớ tới, vừa rồi tỳ nữ phòng thủ trong phòng mình,

mặc trên người không phải là tang phục sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.