"Đã đến, Sở đại ca!" Tiểu nha đầu đứng dậy, kéo màn xe lên, vừa cười
vừa nói với Thiết Kiên.
Dứt lời, nàng nhảy xuống xe ngựa trước, chờ ở một bên.
Thiết Kiên xuống xe ngựa, ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy trước mặt đứng
lặng một toà môn lầu mái cong hai tầng cao lớn, toàn thân được xây bằng
gạch xanh, phía trên tường gạch điêu khắc nhiều Thụy Thú, trên đỉnh là
ngói lưu ly hai màu vàng lục xen kẽ, nhìn vàng son lộng lẫy, cực kỳ hoa lệ.
Phía trên cửa lầu, treo một tấm biển nền đen thật lớn, bên trên viết bốn
chữ to sơn vàng "Yến thị Kiếm Phô", nhìn mạnh mẽ hùng hồn, có chút bắt
mắt.
Thiết Kiên cũng không lập tức đi vào trong Kiếm Phô, mà rất nhanh nhìn
quanh bốn phía một cái, đánh giá cửa hàng phụ cận một hồi.
Hắn phát hiện quy mô Yến gia Kiếm Phô mặc dù không nhỏ, nhưng
cũng không phải là lớn nhất, vị trí cũng cũng không phải ngay chỗ phồn
hoa nhất trên đường, xem ra hẳn là thuộc về cửa hàng trung cấp.
Thiết Kiên theo tiểu nha đầu đi lên ba bậc thang, vào trong cửa hàng.
Trước mặt liền thấy một toà ảnh bích màu trắng đứng lặng cao đến nóc
phòng, phía trên dùng chữ cổ triện viết một chữ màu vàng "Yến" thật lớn.
Phía trên chữ "Yến" treo một hộp kiếm chạm rỗng màu đen dài đến ba
thước.
Theo khe hở hoa văn chạm rỗng, mơ hồ có thể thấy bên trong có một
vòng sáng bạch hồng, giống như chứa một thanh bảo kiếm.
Phía dưới hộp kiếm có một án kỷ hồng mộc dài nhỏ, phía trên để trơ trọi
một lư hương đồng xanh với ba chân minh thú, bên trong cắm ba cây
nhang, đang từ từ tỏa ra khói xanh lượn lờ.