Mẹ Quý vừa nghe cũng sầu: “Văn Nghiêu, mẹ biết con buồn cái gì
nhưng con cũng nên hiểu cho ba mẹ, conkhôngthể xem thường hôn nhân
của mình.”
Quý Văn Nghiêu nhìn người thânnhẹgiọng cười: “Từ nay mọi người
đềusẽthoải mái, chúng conđãchia tay, con vàcôấyđãchấm hết, từ nay về
sausẽkhônggặp lại nữa!”
Ông bà Quý và Quý Văn Văn ngốc lăng nhìn Quý Văn Nghiêu như
cuồng phongđivào phòng.
Nửa ngày Quý Văn Văn mới mở miệng: “Ba, mẹ, xem raanhhaiđãnghĩ
thông.”
“anhcon chắc rất đau khổ, con đừng quấy rầy nó, qua vài ngàysẽổn
thôi.”
“Con biết rồi, lát có gọianhấy ăn cơmkhôngạ?”
“Hỏi nó thử xem,khôngăn cũng đừng miễn cưỡng.”
Quý Văn Nghiêu vào phòng ngồi xuống sô pha,trênmặtđãkhôngcòn
tức giận.
khôngai có thể ngăn cản mình và An Nhàn bên nhau, kể cả An Nhàn
cũngkhôngđược! Nghĩ vậy Quý Văn Nghiêu đứng dậyđitắm, thay quần áo
nằm ngủmộtgiấc, cũngkhôngđể ý Quý Văn Văn kêu ăn cơm.
Nhà họ Lâm dọn dẹp đồ đạt, bảy giờ sáng ngày mai công ty chuyển
nhàsẽđến nên phải dậy sớm.
Từ khi biết chân tướng, Dương Quế Trân rất phối hợp với
congái,nóilàm gìthìlàm cái đó, Lâm Húc cũngkhôngphản bác,anhta rất sợ
Quý Văn Nghiêusẽđối đãi vớianhta giống như Phó Minh