MA CÀ RỒNG SA NGÃ - Trang 14

- Cảm ơn...

- Hả? Sao tự dưng cậu cảm ơn tôi làm gì?

- Vì đã cứu tôi đấy!

- Ai trong hoàn cảnh đó cũng sẽ giúp đỡ cậu thế thôi.

- Không đâu, sẽ không ai dám cứu tôi cả. Vì tôi đâu giống bọn người

kia...

- Cậu nói gì thế?

- Không có gì, đừng để ý. Tôi đột ngột bỏ đi như vậy cũng vì muốn tốt

cho cô thôi. Nhưng tôi thấy mình còn nợ một tiếng cảm ơn nên quay trở lại.

- Đừng nói thế mà.

- Cảm ơn cô, thôi tôi đi nhé - Cậu ta đứng dậy nói và bỏ đi.

Nơi này kì lạ quá, cả con người cũng bí ẩn không kém luôn. Nói chuyện

cứ úp mở thế thì ai mà hiểu được. Haizz!

*

Sáng nay, tôi lười biếng quá đi, chẳng muốn dậy chút nào. Nhưng rồi tôi

nghe có tiếng người xôn xao ngoài kia. Đành phải ra ngoài xem có chuỵên
gì. Ô kìa, có nhiều người tụ tập ở đây quá. Làm tôi rất hiếu kì nha.

Rất nhiều động vật bị giết chết rồi xác chúng được chất đống lại. Đều là

những con vật được người dân trong làng nuôi. Họ không ngừng mắng chửi
ai đã độc ác đến thế. Tôi giật mình, không nén được có một chút sợ hãi. Rồi
một bàn tay đặt lên vai tôi :

- Chính cái mùi hương trong nhà cô đã giết chúng đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.