MA CÀ RỒNG SA NGÃ - Trang 28

- Cô đơn không Jay? - Tôi đang nói nhảm gì vậy nhỉ.

- Có, nhưng khi sự cô đơn lại giúp con người ta có thời gian để suy nghĩ

về những điều xảy ra ở xung quanh mình nữa đấy! - Câu nói này, có phải là
quá chững chạc rồi không?

- Có vẻ như em trưởng thành rồi nhỉ?

- Do cuộc sống dạy ta tất cả đấy chị à.

- Còn nhỏ như em, không ở chung với gia đình thì thật là thiệt thòi quá.

Không biết câu nói vừa rồi của tôi có quá vô duyên hay không mà khiến

Jay trở nên trầm lắng hẳn. Cậu có ghét tôi vì câu nói đó không? Tại sao qua
lâu như vậy rồi mà vẫn chưa nghe thấy tiếng cậu trả lời. Thật là, tôi cảm
thấy mình thật là kì cục khi đã nói ra những điều như thế.

Tôi bỗng dưng mở lời :

- Em đến đây ở đi!

- Sao? Nhà chị à?

- Uhm, cho đỡ cô đơn. Dù gì chị cũng chỉ vừa mới chuyển đến đây

thôi... Chịu không?

- Nhưng người ở đây ghét những người như em lắm. Em sợ...

- Thì không cho họ biết là được chứ gì. - Tôi cười.

Jay chăm chú nhìn tôi làm tôi cứ mất tự nhiên sao ấy. Cứ nghĩ mình sẽ

phải xấu hổ vì đã nói ra cái điều đường đột vừa rồi. Nhưng rồi cậu lại gật
đầu đồng ý với một nụ cười không thể nào dễ thương hơn. Vậy là tôi sẽ
không ở đây một mình nữa rồi. Thật tốt quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.