MA ĐAO CA - Trang 134

- Đồ dơ bẩn!

Tiểu Lục Tử to tiếng :

- Cô nương mắng ai hả?

Bạch Ngọc Quyên hất hàm :

- Mắng ngươi đấy!

Tiểu Lục Tử lại sột một tiếng hít nước mũi vào, quắc mắt hỏi :

- Tại sao cô nương lại mắng ta?

- Bổn cô nương thấy ngươi chướng mắt, vậy thôi!

Tiểu Lục Tử xịu mặt :

- Đó cũng chẳng trách, ngoài sư phụ ra, bất kỳ ai gặp ta cũng chướng

mắt, họ đều nghĩ ta ăn nước mũi là quá dơ bẩn. Thật ra họ nào có biết mùi
vị của nó rất là tuyệt diệu.

Hồ Thiết Sanh hết sức nực cười nhưng không muốn cười trước mặt Bạch

Ngọc Quyên bèn cố nói :

- Tiểu Lục Tử sư huynh, đừng nói nữa, nghe gớm ghiếc qúa.

Bạch Ngọc Quyên đưa tay chỉ Hồ Thiết Sanh, gắt giọng nói :

- Tiểu tặc, ngươi chớ đắc ý, đêm nay giữa hai ta quyết phải một mất một

còn.

- Quyên muội hãy bình tâm nghe ngu ca giải thích có được không?

Bạch Ngọc Quyên bụm tai thét :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.