MA ĐAO CA - Trang 342

Chỉ thấy mấy mươi con rắn con đang bò trên cánh tay hai người, chỗ bò

qua để lại một đường cùng màu với rắn.

- Ồ! Văn Thân Khâu Dẫn (giun)!

Hai người vội vung tay lia lịa, điều lạ lùng là chỉ hai cánh tay nắm nhau

mới có Văn Thân Khâu Dẫn, còn cánh tay kia thì chẳng có con nào.

Hai người ra sức vung tay, nhưng không con nào rơi xuống, chỉ thấy cả

cánh tay đầy những lằn ngổn ngang đủ màu sắc.

Bỗng, tiếng nói thấp trầm lại vang lên :

- Vào đây!

Hai người liền lần theo tiếng nói đi vào, đến trước một cửa thạch thất,

đưa mắt nhìn vào, bất giác hét lên một tiếng kinh hoàng, lùi ra xa hơn ba
trượng.

Chỉ thấy một lão nhân tóc bạc, râu dài phủ ngực, mặt đầy hoa văn, ánh

mắt sáng quắc xếp bằng ngồi trên giường đá, khắp người đầy Văn Thân
Khâu Dẫn, ít nhất cũng trên ngàn con và trong tai mũi miệng cũng có vài
con bò ra bò vào.

Ngay trong khoảng khắc ấy, mấy mươi con trên tay hai người đã biến mất

nhưng đường lằn thì vẫn còn.

Lão nhân cất tiếng nói :

- Các ngươi biết lão phu là ai không?

Hồ Thiết Sanh đáp :

- Tiền bối phải chăng là Văn Thân Dã Tẩu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.