MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 53

MA ĐẠO TỔ SƯ

Mặc Hương Đồng Xú

www.dtv-ebook.com

Chương 6: Kiêu Căng 1

Con lừa mà Ngụy Vô Tiện dắt đi này, cực kỳ khó hầu hạ.

Rõ ràng chỉ là một con lừa mà thôi, nhưng cỏ tươi non mọng sương mới

ưng, chứ cọng cỏ nhọn hơi vàng tí, không thèm ăn. Đi ngang qua một nhà
nông, Ngụy Vô Tiện trộm chút rơm cho nó, nhai mấy cái, nó phì phì khạc
ra hết, khạc còn dữ dội hơn người sống khạc nước bọt nữa. Ăn không ngon,
liền chẳng chịu đi, nổi nóng, đá hậu, nhiều lần Ngụy Vô Tiện suýt nữa bị
nó đá trúng, mà tiếng kêu của nó lại còn cực kỳ khó nghe nữa chứ.

Dù là vật cưỡi hay là thú cưng, cũng chả khác gì nhau!

Ngụy Vô Tiện không khỏi bắt đầu nhớ nhung kiếm của mình. Thanh

kiếm kia giờ hẳn là đã bị vị gia chủ gia tộc lớn nào đó coi là chiến lợi phẩm
treo lên tường trưng bày khoe người khác rồi nhỉ.

Cố sống cố chết lôi lôi kéo kéo chạy mấy ngày, dọc đường đi qua một

mảnh ruộng đồng thôn trang. Ánh nắng chói chang nóng rực, bên bờ ruộng
có một gốc hoè lớn, dưới cây dày rậm cỏ xanh, còn có một miệng giếng cũ
nữa, bên cạnh đó là cái thùng và gáo mà thôn dân đặt đấy, để người qua
đường giải khát. Con lừa hoa chạy tới đây, làm sao cũng không chịu đi,
Ngụy Vô Tiện nhảy xuống, đập vô cái mông quý giá của nó, nói: "Mày
đúng là có mệnh phú quý mà, còn khó hầu hạ hơn tao nữa."

Con lừa phỉ nhổ hắn.

Trong lúc hắn đang dùng mọi thủ đoạn, trên con đường ruộng ngoài xa

có một đoàn người đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.