MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1021

Gã thanh niên kia hằn học trừng mắt nhìn hắn ,nghiến răng nói: "... Vô

dụng thôi. Ta cho ngươi biết ,Ngụy Vô Tiện ,bất kể ngươi có làm cái gì
,ngươi cũng đừng có trông mong ta sẽ tha thứ cho ngươi hay quên mối thù
phụ mẫu ta." Hắn lên giọng: "Vĩnh viễn không quên!"

(Trừ phản diện chính như Dao muội ra còn mấy thể loại phản diện qua

đường trong bộ này đều vô cùng trào phúng thế này đây...)

Ngụy Vô Tiện nói: "Có ai bảo ngươi tha ta ,cũng có ai bảo ngươi quên

mối thù nhà ngươi đâu. Ngươi muốn nghe sự thật? Ngươi có hận ta hay
không đều không có tí ti liên quan gì tới ta ,cũng chẳng có chút xíu ảnh
hưởng nào tới ta. Nếu ngươi hận ta thật ,hoan nghênh tới đấu ,lúc nào cũng
chiều*!? Thế còn báo thù hay không ? Cái này tùy bản thân ngươi."

(* gốc là tùy thời phụng bồi)

Người nọ vẻ mặt xoắn xuýt nhịn không nổi ,nói: "... Ta... Ta!"

Ngụy Vô Tiện cũng không muốn tiếp tục lằng nhằng với hắn ,nói:

"Tránh ra."

Lam Vong Cơ liền nói: "Xin cho qua*."

(Ý anh ấy là xin lỗi ,mời bước qua một bên tôi cần tới bên vợ tôi)

Gã thanh niên kia đứng chắn trên bậc thềm ,nhìn hai người sóng vai

trước mặt ,tuy không cam lòng nhưng chợt nghe tiếng hung thi rít gào
truyền tới từ phía sau ,lòng đầy sợ hãi ,chân bất giác nhường đường.

Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ liếc nhau. Lam Vong Cơ gật đầu ,Ngụy

Vô Tiện mỉm cười ,im lặng hít một hơi.

Giây tiếp theo ,hai người đồng loạt xông về phía bầy thi trùng trùng điệp

điệp trước Phục Ma điện!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.