MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1277

Lam Vong Cơ nói: " ... Rất đau sao?"

Ngụy Vô Tiện ôm y, thân thể không khống chế được mà run run, rưng

rưng nói: "Đau a, đây là lần đầu tiên của ta, tất nhiên là đau rồi."

Nói xong câu này, hắn cảm giác Tiểu Lam Vong Cơ càng cứng.

Phần mềm mại yếu ớt bị thứ cứng rắn mạnh mẽ không thuộc về mình

đâm chọc, tư vị thì khỏi cần nói. Nhưng mà nghĩ đến hắn chỉ nói một câu
đơn giản như vậy, Lam Vong Cơ sẽ có phản ứng, Ngụy Vô Tiện không kìm
được mà bật cười.

Đều là nam nhân, hắn biết Lam Vong Cơ hiện tại có bao khó chịu, nhưng

y vẫn kìm chế bản thân, cũng không mạnh mẽ tiến vào. Trong lòng Ngụy
Vô Tiện bỗng mềm như nước, chủ động ôm cổ y kéo xuống, bên tai y thủ
thỉ: " Lam Trạm, Lam Trạm tốt, Nhị ca ca, làm sao bây giờ, ngươi mau hôn
ta đi, hôn ta thì sẽ không đau nữa...''

Vành tai trắng nõn của Lam Vong Cơ đỏ bừng. Y khó khăn nói'' Đừng,

Đừng kêu như vậy...''

Ngụy Vô Tiện thấy y nói lắp, cười to'' Không thích nha, ta đổi cách gọi

khác vậy. Cơ đệ đệ,Trạm nhi, Hàm Quang, ngươi thích cái nào...A a a''.

Lam Vong Cơ cắn môi hắn, hạ thân tiến tới tận cùng .

Tiếng kêu to của Ngụy Vô Tiện đều bị giữ lại trong cuống họng, hai tay

gắt gao nắm vai y, cau mày, khóe mắt tràn ra nước mắt, hai chân cứng đờ
vòng qua eo y bất động. Lam Vong Cơ lúc này mới thanh tỉnh, hít mấy hơi,
nói''Thực xin lỗi''.

Ngụy Vô Tiện lắc đầu, miễn cưỡng cười nói:''Ngươi đã nói,ta và ngươi là

một thể, vĩnh viễn không cần nói những lời này''.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.