MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 159

ôm chân gã kéo xuống dưới. Giang Trừng vốn giẫm lên Tam Độc của hắn
ta, hảo chỉnh dĩ hạ* lên tới không trung cách mặt hồ khoảng hai mươi
trượng, vừa cúi đầu nhìn, liền lòng đầy không vui lao xuống, nói: "Ngươi
lại đang làm gì?!"

*Đại khái là trong lúc nghiêm túc nhưng dáng vẻ vẫn ung dung

Sức hút từ trong hồ Bích Linh truyền tới ngày càng lớn, thanh kiếm này

của Ngụy Vô Tiện thắng ở chỗ nhẹ nhàng tinh xảo, nhưng lại thua ở chỗ
sức mạnh không đủ, gần như là bị cưỡng ép đến khoảng không thấp gần sát
mặt hồ. Hắn một bên giữ vững người, một bên dùng cả hai tay kéo Tô
Thiệp lại, nghĩ thầm: "Kéo không lên? Nếu vẫn kéo không lên được, thì
mình đành phải buông tay thôi!"

Mới vừa nghĩ thế, gáy căng cứng, cả người Ngụy Vô Tiện bị người xách

lên không. Hắn quay đầu nhìn lại, Lam Vong Cơ đang một tay xách cổ hắn,
tay còn lại cầm tay Tô Thiệp. Dù vậy ánh mắt lạnh nhạt của Lam Vong Cơ
vẫn nhìn sang nơi khác, một người, một kiếm, chịu đựng trọng lượng của
ba người, đồng thời chống chọi quái lực không rõ trong hồ, vị trí của bọn
họ vậy mà vẫn vững vàng bay lên cao. Giang Trừng dừng kiếm, hơi hoảng
sợ: "Nếu như ban nãy mình giành xuống kéo Ngụy Vô Tiện, e rằng với việc
điều khiển Tam Độc sợ sẽ không cách nào đi lên vững vàng như thế. Tuổi
Lam Vong Cơ không chênh lệch với mình bao nhiêu, thanh Tị Trần kiếm
này lại..."

Lúc này, Ngụy Vô Tiện nói: "Lam Trạm, lực kiếm của ngươi lớn ghê

nhỉ? Cám ơn cám ơn, nhưng mà sao ngươi lại nắm cổ áo ta? Bộ kéo ta đi
không được hả? Ngươi thế này làm ta khó chịu lắm. Ta đưa tay cho ngươi,
ngươi kéo ta đi."

Lam Vong Cơ lạnh lùng nói: "Ta không tiếp xúc với người ngoài."

Ngụy Vô Tiện: "Nào có ai như ngươi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.